Mảnh vườn nào bình lặng của riêng em
Để gieo vào đó những hạt mầm hạnh phúc
Những ước mơ chẳng bao giờ có thật
Cổ tích giữa đời thường sao quá xa xôi
Khoảng lặng nào em giấu nỗi đơn côi
Những tháng ngày ngược xuôi nơi phố lạ
Những yêu thương sao giờ mong manh quá
Thưở ban sơ đi mãi chẳng quay về
Khung trời nào xanh thẳm một miền quê
Gío thì thầm chuyện thần tiên với cỏ
Ước mơ em theo cánh diều no gió
Chấp chới chao nghiêng mùi rạ mới ngoài đồng
Nốt nhạc nào rơi vỡ giữa hư không
Cà phê đắng thì muôn đời vẫn đắng
Chuyện thần tiên muôn đời chẳng có thật
Em bàng hoàng...hạnh phúc quá xa xôi!
Cohonnhien
Để gieo vào đó những hạt mầm hạnh phúc
Những ước mơ chẳng bao giờ có thật
Cổ tích giữa đời thường sao quá xa xôi
Khoảng lặng nào em giấu nỗi đơn côi
Những tháng ngày ngược xuôi nơi phố lạ
Những yêu thương sao giờ mong manh quá
Thưở ban sơ đi mãi chẳng quay về
Khung trời nào xanh thẳm một miền quê
Gío thì thầm chuyện thần tiên với cỏ
Ước mơ em theo cánh diều no gió
Chấp chới chao nghiêng mùi rạ mới ngoài đồng
Nốt nhạc nào rơi vỡ giữa hư không
Cà phê đắng thì muôn đời vẫn đắng
Chuyện thần tiên muôn đời chẳng có thật
Em bàng hoàng...hạnh phúc quá xa xôi!
Cohonnhien