Nữ âm dương sư

thanh huyen

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
Xác chết bí ẩn trong quan tài. Vào thời điểm này, tại công trường xây dựng tòa nhà cao tầng 7 sao thuộc huyện Chà Chà, tỉnh Lâm Chẹt. Tiếng la ó ch


Xác chết bí ẩn trong quan tài.

Vào thời điểm này, tại công trường xây dựng tòa nhà cao tầng 7 sao thuộc huyện Chà Chà, tỉnh Lâm Chẹt. Tiếng la ó chói tai của gã Quản đốc Trần thúc giục những người công nhân tại công trường.

– Chúng ta hãy nhanh chóng đào xong móng nhà đi! … Tôi thấy từ tối hôm qua đến giờ các anh vẫn chưa đào xong ….. làm ăn mất thời gian quá ? Các anh có biết tôi phải đầu tư vào dự án này bao nhiêu tiền không?

– Trần tổng có điện thoại của Bộ trưởng Bộ Xây dựng !.

Đó chính là giọng nói của cô Lý thư ký, cũng là vợ của người đàn gã , cô ấy cao ráo, trắng trẻo, xinh đẹp, từng là mỹ nhân trong làng showbiz Việt một năm trước, gia đình cô bị một băng nhóm xã hội đen truy lùng ráo riết. Họ thậm chí còn đe dọa sẽ giết cả gia đình cô nếu cô không trả tiền lại cho họ. Họ còn định bán cô cho đại gia để lấy lại số tiền gia đình cô đã vay.

May mắn thay, gã thương cô nên gia đình cô đã có thể trả hết nợ cho bọn xã hội đen, đồng thời cho gia đình cô vào làm việc trong công ty cho đến nay. Sau đó, cô và gã có tình cảm với nhau và được gia đình hai bên cho phép tổ chức đám cưới.



Quay lại chuyện chính.

Gã tức giận bỏ đi, nhưng cũng lải nhải nhắc nhở thợ nhanh chóng làm xong phần móng nhà, nếu không đừng trách gã không nói trước.

“Xin chào! Có chuyện gì mà ông chủ gọi điện về sớm vậy? … hi.hi.hi. Hiện tại công việc đang làm rất tốt …”.

Tiếng quát tháo của Bộ trưởng Bộ Xây dựng:
– Tốt ưh ! Cậu dám báo cáo gian dối tôi , cậu nghĩ tôi là đồ ngốc nghếch sao , tôi lệnh cho cậu phải hoàn thành nhà cao tầng trong vòng 2 tháng nếu không đừng trách tôi không báo trước cho cậu.

– Có chuyện gì vậy chồng, sao chồng buồn thế, có thể kể cho em nghe được không ?. Cô ấy hỏi.

Gã ngồi xuống ghế, hút thuốc, nhấp một ngụm nước rồi nói:
– Sếp gọi điện giục anh hoàn thành trong 2 tháng nếu không sẽ đuổi anh ra khỏi vị trí.

– Đừng quá lo lắng, nó chắc chắn sẽ được xây dựng xong !.

– uhh! anh biết điều đó nhưng …..

Gã chưa kịp nói xong thì một công nhân tên Lâm chạy vào báo rằng trong lúc đào móng, vô tình phát hiện ra một ngôi mộ cổ, trong đó có một quan tài màu đỏ, có xích sắt quấn quanh quan tài. , nhưng sợi xích sắt đó vô cùng chắc chắn, không một dụng cụ nào có thể cắt đứt được.

Lúc này trong ngôi mộ cổ, mọi người vẫn vây quanh chiếc quan tài màu đỏ để tìm cách cắt đứt những sợi xích sắt trên chiếc quan tài màu đỏ đó. Người nào , người nấy vẫn đang cố cắt sợi xích sắt chết tiệt này.

” tránh ra cho sếp tổng vào coi tránh ra coi ” .

Giọng nói đó không ai khác chính là cô lý của vợ gã , gã bước lại gần quan tài màu đỏ và cẩn thận quan sát, sau đó gõ …. cọc ….cọc…lên chiếc quan tài và xem xét những sợi xích sắt đó.

– Các anh , sao không cắt xích sắt này đi, nếu không cắt thì làm sao chuyển quan tài ra ngoài.

Mọi người nói:
– Ông chủ, chúng tôi không cắt được xích sắt, khó quá.

“Làm gì thì làm, nhất định phải cắt đứt sợi xích sắt này.”
Gã hét lên.

Cô Ly thấy gã tức giận , thì lên tiếng nói với mọi người:
– thôi .. thôi …. các anh cứ làm theo lời sếp đi , cứ như thế này thì làm sao hoàn thành dự án này.

Sau khi gã và cô Lý trở về trại nghỉ ngơi sau khi trở về trại, hai người bắt đầu ôm nhau trên chiếc giường ọp ẹp . Khoảng một phút sau, anh công nhân Lâm chạy vào gọi.

– Ông chủ tổng, quan tài đã bị đứt xích sắt. Nhanh chân đến xem.

– anh này, anh không thấy vợ tôi và tôi đang nói chuyện với nhau à? Nói gì thì nói mau đi .

Anh công nhân Lâm cúi mặt xin lỗi rồi kể lại mọi chuyện cho gã nghe …….

Sau khi nghe anh công nhân Lâm nói vậy, gã nhanh chóng chỉnh sửa lại quần áo và cùng anh ta trở lại ngôi mộ cổ đó. Khi trở lại ngôi mộ cổ, gã bước đến gần và thò đầu vào quan tài rồi bất ngờ giật mình quay lại, mặt tái mét.

Mọi người thấy thế thì tò mò hỏi :
– có chuyện gì thế sếp tổng?.

Gã lấy lại bình tĩnh và nói:
– Không việc gì chúng ta phải nhanh chóng lấy cái quan tài này ra và chúng ta còn phải xây dựng.

Sau đó, gã lập tức trở lại trại, ngồi xuống ghế, thở hổn hển sợ hãi, tay cầm một tách trà đang lắc lên và uống từng ngụm.

Cô Ly thấy anh có thái độ lạ nên dang tay lấy chăn che cơ thể của mình rồi ngồi xuống bên cạnh hỏi han.
– anh bị sao vậy? … Sao anh xanh xao thế.

Gã nói lắp bắp:
– Không có gì đâu, anh chỉ hơi mệt thôi, em đừng hỏi anh nữa.

Cô nghe gã nói thế thì không nói với nhau thêm một lời nào nữa mà vội vàng , bước ra khỏi lán trại rồi đi thẳng công trường để tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện với gã .

Sau khi đến công trường, cô liền hỏi mọi người về quan tài đó.

– Này mọi người, dừng lại một chút cho tôi hỏi, trong cái quan tài đó có gì mà lão sợ đến vậy?

Mọi người khi nghe cô hỏi đều lên tiếng và trình bày mọi chuyện như thế này.

– Thưa cô , chỉ là ông chủ nhìn vào trong quan tài thì đột nhiên lùi lại, mặt tái mét sợ hãi, bắt chúng tôi phải mang quan tài ra rồi ông chủ mới bỏ đi. Chuyện là như vậy đó , thưa cô .

Cô Lý sau khi nghe mọi người kể chuyện đã nhờ họ dẫn đến nơi đặt quan tài, sau đó chụp ảnh các chi tiết trên quan tài rồi nhanh chóng rời khỏi công trường. Chỉ cần để lại lời nhắn cho mọi người.

– Mọi người , nhắn lại với sếp tổng là hôm nay tôi phải về nhà làm một số việc sẽ quay lại công trường.

Tại nhà ông Yamoto.

Lúc này , tôi đang giúp ông nội treo những châu cây thuốc lên giá rồi tưới cho chúng nó. Bỗng lúc này, tiếng của thằng Tèo gọi cửa:
– Chị Mishima, chị có ở nhà không có người đến gặp ông nội chị.

– được rồi , chị ra đây.

Sau đó, tôi vội vàng chạy ra mở cửa, ngay khi cánh cửa mở ra, trước mặt tôi là cô Lý, cô ấy cúi đầu chào tôi.

– Xin lỗi, tôi có thể hỏi ông yamato có ở nhà không? Hãy cho chị gặp ông của em .

– Vâng vâng, mời vào nhà chờ, ông nội em đi ra ngoài chút việc rồi tí về.

Cô Lý ngồi xuống ghế kể chuyện trời đất với tôi . Một lúc sau, ông tôi quay lại, vừa nhìn thấy cô Lý , ông đã hỏi chuyện

– Này, cô Lý , sao hôm nay cô lại đến đây gặp tôi, chuyện gì vậy?.

Cô Ly lịch sự đáp lại ông tôi:
– Con có việc muốn nói , chỉ là ở công trường vợ chồng con có chút chuyện.

Sau đó cô Lý đưa tấm hình cô chụp cho ông tôi. Sau một hồi nhìn vào tấm hình , ông nội thở dài trầm ngâm rồi hút một hơi thuốc.

– Này da, chiếc quan tài này theo lời người xưa biết nó đã tồn tại ở đó hơn 1000 năm dưới ách đô hộ, nó thuộc về một vị quan cũng là một pháp sư thời Đường. Cô có biết về lịch sử Cao Lâm không?

Cô Lý gật đầu và nói:
– Con biết , người đã trấn yểm Đại Việt của chúng ta ở sông Tô Lịch, Tản Viên Sơn, đúng không?

Ông tôi gật đầu đồng ý và nói tiếp:
– Tương truyền, Cao Lãm vốn là một tướng giỏi đời Đường, rất giỏi binh pháp, từng giữ chức Tiết độ sứ, Tiết độ sứ, nhận lệnh của nhà Đường trấn giữ long mạch Đại Việt. bên sông Tô Lịch và núi Tản Viên không thành khi xây thành Đại La . thất bại vì bị lão đạo sĩ tà ao và người dân ở đó tấn công . Tôi chỉ là một âm dương sư đến từ Nhật Bản nên không biết nhiều về Việt Nam, những câu chuyện về Cao Lãm do người dân ở đây kể lại, nhưng chiếc quan tài này chỉ có từ thời nhà Đường. Đó phải là đạo sĩ Cao Lãm hay không . Cách duy nhất còn lại là theo cô đến công trường để xem kỹ quan tài.

“.Con Mi, con chuẩn bị đồ nghề rồi cùng tao và cô đây đến công trường để xem xét quan tài đó.”

Khi nghe ông tôi nói vậy, tôi chết điếng.
– chuyện gì vậy ông nội? … phải đi bây giờ ưh không được, đã 6 giờ chiều rồi. Nếu có gì thì ngày mai đi.

Ông nội trừng mắt nhìn tôi và hét:
– không nói nhiều nữa, bây giờ mày có đi không , có biết bên trong quan tài có gì không, đó là hành thi nếu để quá lâu trong đêm nay tất cả những người ở công trường sẽ chết không còn ai sống đến ngày mai được ?

– được rồi .

Ông nội cười lớn.
– Như vậy, mới là cháu gái yêu quý của dòng họ Yamo.

Cả ba chúng tôi đều lên xe trở về khu công trường 7 ngôi sao cho kịp thời gian nếu không thì sẽ có việc xảy ra. Lúc này, tại công trường nơi mọi người đang làm việc, thì gã bước ra từ láng trại rồi lên tiếng hỏi mọi người.

– Mọi người có thấy vợ tôi ở đâu không ?.

Mọi người đang làm việc nghe anh hỏi thì dừng lại để trả lời anh:

– Thưa sếp , cô Lý nói cô ấy có việc ở nhà, lát nữa sẽ quay lại công trường, nhưng có chuyện gì sao, sếp?

Gã xua tay nói :
– àh , không có gì tại tôi không thấy cô ấy ở công trường nên hỏi vậy thôi, các anh cứ làm việc đi nếu cô ấy về thì nói là tôi gọi.

Khoảng một tiếng sau cả ba người chúng tôi cũng đã đến nơi vừa bước xuống xe thì anh công nhân lâm vội vàng chạy đến chỗ chúng tôi .

– Cô lý àh , sếp tổng có tìm cô lúc nãy mà không thấy , sếp có nói là cô về rồi thì đến gặp sếp có việc gì đó . ủa còn hai vị này là ai vậy.

Cô lý nhìn anh công nhân rồi lên tiếng :
– họ là người chuyên gia về khảo cổ học được tôi mời về đây xem xét chiếc quan tài đó. Anh hãy dẫn ho đến chỗ chiếc quan tài đó kiểm tra đi tí nữa tôi đến đó sau.

Dứt lời cô quay người trở về láng trại để lại hai ông cháu tôi tại công trường xây dựng 7 ngôi sao. Anh công nhân nhìn hai ông cháu tôi rồi ra hiệu đi theo anh ta .

– hai người theo tôi , trong lúc thi công chúng tôi vô tình đào được cổ quan tài nằm bên trong ngôi mộ cổ.

Khoảng vài phút sau đến nơi để chiếc quan tài đó ông nội tôi đi xung quanh chiếc quan tài để quan sát nhưng một điều làm ông nội tôi hoảng hốt lùi về phía sau rồi lẩm bẩm những câu mà tôi không thể hiểu được.

– không thể như thế được đây không phải phải là quan tài… Không thể ….không thể…. Chẳng lẽ lại là nó…

– Sao thế ông nội?… Ông biết cái quan tài này ưh .
Tôi thắc mắc hỏi.

Ông nội tôi lắp bắp nói :
– nó không phải là quan tài đá mà là đá dưỡng thi được tạc thành chiếc quan tài thôi, người xưa gọi nó là thạch âm ti loại đá này thường ở quỷ vực. Cấm kỵ không được mai táng thi thể vào nếu không sẽ bị thi biến.

Dứt lời ông nội tôi cấm 5 lá cờ trận tượng trưng cho kim , mộc, thủy, hoả ,thổ , ở 4 gốc chiếc quan tài và trước đầu quan tài rồi cột sợi chỉ đỏ và tiền ngũ đế vào 5 lá cờ trận . Sau đó ông ngồi xuống bắt ấn đọc chú ngữ rồi hô to ” phong ” cấp cấp như mệnh lệnh .

Chú ngữ vừa dứt ông nội tôi cắm thanh kiếm tanto thật mạnh vào nắp quan tài đá, thanh kiếm vừa rồi cấm vào thì một luồng kim quang ngũ sắc xuất hiện bao trùm cả quan tài đá đồng thời bên trong quan tài đá phát ra tiếng gào thét kinh khủng “…gào.. Gào… ” giống như tiếng một con thú dữ nào đó.

Một luồng thi khí bóc ra dữ dội từ khe nứt trên nắp quan tài khiến cho ông nội và tôi phải lùi về phía sau để tránh né để không bị thi khí xâm nhập vào thân thể. Lúc này chiếc quan tài run lắc dữ dội tiếng gào thét bên trong phát ra càng ngày càng kinh khủng khiến cho tôi phải trốn ra sau lưng ông nội sợ hãi đến mức tái mét cả mặt mũi.

– ôi giời ơi, mày làm mất mặt với tổ tiên ông bà quá đi có tí mà cũng sợ không đáng làm âm dương sư.

– ai thèm quan tâm đến việc làm âm dương sư của ông chứ, con không thèm ….
tôi ấm ức nói.

Bất ngờ 5 lá cờ trận và sợi chỉ đỏ cùng với đồng tiền ngũ đế của ông nội tôi nổ lốp bốp đồng thời chiếc quan tài nổ tung đất đá bay tứ tung hất văng thanh kiếm tanto ra xa rơi xuống đất ” keng ” một tiếng. Trước mặt tôi và ông nội là con hành thi đứng bật dậy giơ hai tay về phía trước miệng nó phát ra tiếng gừ…gừ…nó nhảy từng bước đến chỗ tôi và ông nội đang đứng.

Sau đó con hành thi vung móng vuốt sắc nhọn chộp tới thấy thế ông nội liền đẩy tôi qua một bên rồi né tránh vận khí lực vào lòng bàn tay vỗ mạnh vào giữa ngực con hành thi khiến cho nó bị đánh văng ra ra . Khiến cho nó tức giận gầm lên một tiếng toàn thân nó bọc phát ra lượng thi khí cường đại với khí thế bức người.

Qua tiếng gào thét của con hành thi và vụ nổ của chiếc quan tài đá khiến cho mọi người và cô Lý cùng với gã chạy đến , vừa chạy đến thì nghe tiếng quát của ông nội tôi.

– Đứng yên đó không một ai được phép tiến đến gần nếu không muốn mất mạng oan uổng trong tay con hành thi này.

Dứt lời ông nội cắn ngón tay viết chữ sát lên lòng tay đọc chú ngữ rồi phóng tới chỗ con hành thi mà vỗ xuống đầu con hành thi , nhưng mà có một điều mà ông nội tôi không lường trước được là con hành thi này dường như có trí thông minh như con người nó nhảy lùi về phía sau né tránh và vung móng sắc nhọn đâm thẳng vào người ông nội tôi nhằm định xé xác ông nội ra thành từng mảnh.

Ông nội lách người qua một bên né tránh những móng vuốt sắc nhọn của con hành thi và tung một chưởng vào ngực nó , cú va chạm khiến cho ông nội và con hành thi bị hất văng ra xa đồng thời cũng làm cho ông nội phải ọc ra máu tươi.

Thấy ông nội bị ọc máu tươi quỵ xuống đất với tình trạng vô cùng nguy cấp nên tôi chạy đến ôm lấy ông nội khóc nức nở.

– ông nội, ông đừng có chết mà .

Lúc này con hành thi phóng thẳng đến chỗ mọi người mà tấn công , không ít người bị nó giết chết một cách dã man cảnh tượng lúc này vô cùng hỗn loạn , người còn sống thì bỏ chạy giẫm đạp lên nhau chạy toán loạn nhằm để thoát thân.

Con hành thi bắt đầu trở nên hung hãn vì nó đã ăn thịt uống máu tươi của những người công nhân tội nghiệp này đã thiệt mạng trong tay con hành thi hung ác này , nó sẵn sàng lao vào tấn công những gì nó thấy . Nó gầm lên một tiếng rồi phi người phóng tới vung cánh tay đầy móng vuốt sắc nhọn định xé xác vợ chồng cô Lý đang đứng gần đấy. Lúc này ở phía bên kia có một bóng người đàn ông cao gầy ăn mặc một đạo bào âm dương màu đen trên miệng nở cười đầy hắc ám ma mị.

– Yamoto , tôi xem hôm nay ông làm sao để tiêu diệt được con hành thi này….. khặc…. Khặc…..

Ông nội tôi lúc này cố gắng đứng dậy kẹp lấy tấm lôi thần phù giữa hai đầu ngón tay rồi bắt ấn niệm chú ngữ hô to ” sát ” . Tấm lôi thần phù bóc cháy hoá thành những tia sét giáng xuống người con hành thi ” phành phành ” một tiếng nổ đinh tay nhứt óc đồng thời kèm theo một mùi hôi thối khét lẹt của con hành thi . Con hành thi phút chốc bị những tia sét đánh thành tro bụi hồn siêu phách tán .

Sau khi con hành thi bị đánh cho hồn siêu phách tán thì ông nội tôi một lần nữa lại ọc ra máu tươi ngã xuống đất rồi qua đời. Tôi ôm xác ông nội mà khóc nức nở trước khi ông tôi qua đời có căn dặn tôi là hãy cố gắng sống cho tốt đừng đau buồn nữa đồng thời ông còn để lại cho tôi số gia sản mà ông đã tích góp , trong đó có một cuốn bí tịch huyền pháp và thanh kiếm tanto gia truyền của tổ sư Phạm phong để lại. Ngoài ra ông còn nói tôi phải hết sức cảnh giác thúc thúc ( chú ) của tôi .

Đám ma của ông nội vô cùng đơn giản không cầu kỳ phức tạp , vì lúc khi ông còn tại thế ông thuộc dạng người tiếc kiệm không bao giờ vung phí tiền bạc vào những thứ xa xỉ ấy.lúc ông còn tại thế ông thường xuyên giúp đỡ mọi người trong lúc ho gặp khó khăn vì thế bọn họ rất yêu quý ông nội, giờ đây ông nội không còn tại thế thế nữa khiến cho mọi người trong thôn làng phải thương tiếc cho ông nội tôi .

Vào buổi chiều hôm sau, khi lễ chôn cất cho ông nội xong thì tôi và cô Lý ngồi trò chuyện tâm sự suốt đêm cho mãi đến ngày hôm sau.

Trước khi ra về cô Lý còn không quên an ủi tôi.

– Thôi em cũng đừng quá đau lòng ông nội cũng đã qua đời rồi không sống lại được nữa. Có chuyện gì cần giúp đỡ thì em có thể đến gặp chị.

– Dạ em biết rồi ạ , em không sao đâu chị đừng lo lắng quá.

Vài tháng sau, tôi đang dọn dẹp phòng của ông tôi thì tôi phát hiện ra một chiếc hộp gỗ màu đen mà ông đã giấu dưới gầm giường.
Sau khi tìm thấy chiếc hộp gỗ đen được giấu dưới gầm giường của ông tôi, tôi không ngần ngại mở nó ra và xem bên trong chiếc hộp gỗ có gì. Tôi thò tay vào hộp gỗ và lấy ra một cuốn sách. Cuốn sách được bọc trong một tấm vải cũ màu vàng xung quanh được buộc bằng chỉ đỏ và một lá bùa hộ mệnh. Đồng thời có một bức thư ố vàng đã qua nhiều năm.

Tôi lập tức cầm bức thư ố vàng lên, mở ra xem bên trong, viết nội dung bức thư kể một câu chuyện huyền thoại về cách người Trung Quốc luyện cương thi trong quá khứ. Sau khi đọc một lúc, cơ thể tôi bắt đầu ớn lạnh, da gà , da chó của tôi dựng đứng lên hết.

Khoảng một lát sau có tiếng của thằng cu tí con bác hai hàng xóm gọi cửa .

– Chị Mishima có nhà không thế ?…có chuyện rồi…

– có chuyện gì thế em ?…

Nói xong Tôi liền đứng dậy bước ra mở cửa thì thấy thằng bé run rẩy chỉ tay về phía ngôi nhà phía trước lắp bắp nói trong sợ hãi.

– ở đó có người chết chị ơi ghê lắm giờ công an đến điều tra vụ án này thi thể bị thứ gì đó xé toạt ra mà có điều kỳ lạ lắm .

– kỳ lạ như thế nào ?…em nói rõ ra coi .

Thằng bé lắp bắp kể lại mọi chuyện mà nó chứng kiến qua lời kể của nó là tôi biết đó là hành thi hoặc là cương thi gây ra cho nạn nhân tội nghiệp xấu số đó , theo trong tài liệu của người xưa có ghi chép lại là hành thi , trá thi , táng thi , địa thi , nhục thi tấn công con mồi vô cùng tàn nhẫn vô nhân tính khác với loài cương thi.

Hành vi của chúng là xé xác nạn nhân ra thành trăm mảnh khi hút cạn máu tươi của nạn nhân , thậm chí bọn chúng còn ăn sống cả nạn nhân . Thường những người nào bị lũ trá thi ….. Tấn công mà còn sống sẽ bị nhiễm thi độc dần dần bị thi biến trở thành xác sống.

Ở phương tây cũng có một loài quỷ tương tự như lũ trá thi , hành thi …….chuyên tấn công con người và ăn thịt người có tên là zombie’s , tuy cách di chuyển của chúng khá chậm chạp hơn trá thi , hành thi nhưng bù lại bọn chúng khá mạnh mẽ và đông vô số kể.

Thằng bé lên tiếng hỏi :
– chị ơi?… Cái thứ gì gây ra cái chết cho họ thế.

Tôi cười nói với thằng bé :
– không có gì đâu chắc là kẻ biến thái nào đó bắt chước trong phim để gây án thôi.

Trò chuyện với thằng bé được một lúc thì mẹ thằng bé gọi nó về ăn cơm trưa thằng bé chào từ biệt tôi rồi chạy về nhà , tôi quay vào nhà thắp hương cho ông nội và cửu huyền thất tổ và khấn vái.

– ông nội và các gia tiên hãy nói cho con biết phải làm sao đây giờ đây trong làng xuất hiện địa thi tấn công một gia đình xấu số ở đầu làng, trong khi con không phải là âm dương sư.

Khấn vái một lúc thì một điều bất ngờ cuốn sách bọc trong chiếc vải màu vàng phát sáng những sợi chỉ đỏ và tấm linh phù phong ấn biến mất. Thấy thế thì tôi vô cùng ngạc nhiên mắt chữ O mồm chữ A không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Tôi ngồi xuống ghế đọc từng trang sách một trong đó có hướng dẫn cách vẽ phù và cách thi triển phù chú , đọc đến trang cuối cùng thì tôi ngước mặt nhìn lên bàn thờ ông bà tổ tiên chấp tay cảm tạ.

Có một điều vô cùng kỳ lạ là những gì ghi trong cuốn sách đều được tôi học thuộc và ghi nhớ hết vào trong đầu một cách kỳ diệu.

– con hiểu rồi con cảm ơn các vị đã chỉ dẫn cho con .

Tối đó tôi bắt tay vào luyện bùa và thi triển những chú pháp trong sách những tấm linh phù được tôi hoạ ra có vài tấm linh phù màu xanh , màu tim , đỏ , nâu , trắng , đen còn lại là màu vàng , những tấm linh phù thường chia ra nhiều cấp bậc như sau: Màu vàng , xanh , tím , đỏ , đen , trắng , nâu.

Mỗi màu của những tấm linh phù đều có uy lực khác nhau không phải tấm nào đều như nhau cả những tấm linh phù được hoạ ra tùy vào cấp bậc của âm dương sư hoặc là đạo sĩ . Những tấm linh phù bao gồm trấn thi phù , định hồn phù , lôi thần phù , hoả thần phù , phong thần phù …..v.v.v.

Nếu đối phó với lũ yêu quái, quỷ hồn thường là trấn yêu phù , trấn quỷ phù , …… Ngoài ra chúng ta cũng có thể sử dụng lôi thần phù, hoả thần phù để đánh tan hồn phách của yêu quái và quỷ hồn . Thật ra là cương thi , yêu quái , quỷ hồn thường rất sợ sấm sét , lửa , ánh sáng vì ba thứ đó có thể đánh bại bọn chúng . Nhưng nếu gặp thi vương, quỷ vương, yêu vương thì sấm sét , lửa , ánh sáng chỉ đủ làm bọn chúng bị thương thôi chứ không thể tiêu diệt được chúng . Trong phim Tây Du Ký mà các bạn đã coi tại sao lũ yêu quái đó không sợ ánh sáng thì là bọn chúng vốn là yêu vương tu luyện hơn ngàn năm , có một số là thần thú , linh thú pháp lực cao cường , có một số lại là thú cưỡi của các thần tiên .

Có một điều mà khiến cho tôi thắc mắc không hiểu tại sao cấp bậc thánh sư của ông nội tôi lại bị thương nặng dẫn đến cái chết thật là phi lý , trừ khi có kẻ đánh lén thì mới hạ xác ông nội tôi. Nhưng mà lúc đó làm gì có kẻ thứ 3 xuất hiện chứ. Nếu có thì hắn cũng chưa chắc là đối thủ của ông nội chứ vậy hắn làm cách nào để ra tay đánh lén ông nội.

Đang suy nghĩ lung mung thì có người gõ cửa ” rầm rầm ” đồng thời kèm theo tiếng một người thanh niên.

– Cô Mishima có ở nhà không thế có chuyện rồi !.

Tôi bước ra mở cửa mời anh ta vào trong nhà nói chuyện tôi hỏi có chuyện gì mà đến đây. Anh ta lắp bắp kể lại mọi chuyện cho tôi nghe .

– Được rồi, anh cứ về đi mọi việc cứ để tôi lo .

Khi nghe tôi nói thế thì anh ta cúi đầu chào cảm ơn rồi ra về thấy anh ta rời đi thì tôi bước đến bàn thờ tổ tiên thắp nhang và khấn vái.

– xin phép gia tiên cho phép con sử dụng thanh tanto của tổ sư để tiêu diệt địa thi .

Sau đó tôi vươn tay lấy thanh kiếm tanto trên bàn thờ rồi chuẩn bị mọi thứ cần thiết như linh phù , máu gà , sợi chỉ đỏ, la bàn xong xuôi rồi lên đường đến hiện trường vụ án.

Lúc này tại hiện trường vụ án .

Mọi người vẫn ra sức chống đỡ cầm chân con địa thi không cho nó tiến vào trong thôn làng. Tiếng súng vang khắp cả thôn làng nhưng tất cả đạn dược súng ống đều vô dụng với con địa thi không thề gây ra một sát thương nào cho nó cả chỉ đủ làm cho nó khựng lại một chút mà thôi . Đồng thời mọi người tử thương vô số kể lúc này con địa thi lao đến tấn công những người còn lại . Thậm chí những người bị con địa thi giết chết đều bị thi biến cũng lao đến tấn công . Lúc này cảnh vật đều trở nên hỗn loạn những người còn sống sót thì lùi lại về phía sau để bảo toàn lực lượng .

Cảnh sát trưởng râu trê gào thét :
– tại sao cháu gái của cụ Yamoto sao còn chưa tới chứ nếu không chúng ta sẽ chết mất, súng đạn không có tác dụng với con địa thi .

Vào đúng lúc này trên bầu trời xuất hiện những tia sét giáng xuống lũ thây ma ầm ầm tiếng nổ long trời lỡ đất kèm theo một luồng hôi thối tanh tưởi của thi thể mục rữa , khoán chóc lũ thây ma cháy thành tro bụi hồn phách tán không còn một móng , chỉ riêng về con địa thi không thề hấn gì cả thậm chí nó còn né tránh những tia sét từ trên trời giáng xuống.

Tôi lúc này bước đến chỗ cảnh sát trưởng râu trê và mọi người rồi lên tiếng hỏi xem mọi người không sao chứ cảnh sát trưởng râu trê xua xua tay ra hiệu là không sao .Cảnh sát râu trê lên tiếng trách móc tôi tại sao lại đến trễ thế xém tí nữa là cả bọn mất mạng.

Tôi lên tiếng thanh minh là :
– Bác và mọi người vất vả rồi cho con xin lỗi vì đường đi quá xa xôi có gì con sẽ tạ tội sau giờ phải tiêu diệt con địa thi trước đã.

Nói xong tôi bước đến trước mặt con địa thi cắn ngón tay quẹt máu lên thanh kiếm tanto bắt ấn đọc chú ngữ chỉa thẳng về hướng con đia thi rồi hô to ” sát ” một luồng kim quang xuất hiện đánh thẳng vào người con địa thi ” phành phành ” hất văng con địa thi ra văng ra xa lộn nhào vài vòng trên mặt đất.

Con địa thi đứng bật dậy như lò xo nó gầm lên một tiếng toàn thân nó toát ra một lượng thi khí và sát khí cường đại để ra oai với tôi . Thấy vậy nhưng tôi vẫn nỡ nụ cười khinh bỉ nó.

– với cấp bậc ấy mà cũng hù dọa ta hả nằm mơ đi con .

Nhanh như cắt tôi nhúng người phóng đến chỗ con địa thi mà vung thanh kiếm tanto bổ xuống đầu con địa thi , con địa thi lập tức nhảy về phía sau né tránh lưỡi kiếm của tôi . Sau khi né tránh nó bắt đầu mở miệng cười.

– khặc… Khặc… Khá lắm oắt con nhưng ngươi cũng không phải là đối thủ của ta đâu khà…khà…

– quá lạ nó biết nói uh.

Con địa thi nhường như hiểu những gì tôi nghĩ và lên tiếng.
– ngươi nghĩ bọn ta không biết nói phải không nào?..

Tôi không thèm trả lời lời con địa thi mà tiếp tục phóng tới thi triển đạo pháp mà tấn công nó con địa thi bị thương tích đầy người thi huyết tuông ra suối . Phải lùi về phía sau để thủ thế đề phòng tôi tấn công thêm một lần nữa.

– oắc con khá lắm ….

Dứt lời con địa thi phóng tới vung móng vuốt sắc nhọn hoắt chộp xuống đầu tôi mà tấn công tôi lách người né tránh đồng thời vung kiếm cắt đứt cánh tay của con địa thi , con địa thi nó gào thét đau đớn ôm cánh tay bị cắt đứt lùi về phía sau xoay người định bỏ chạy.

– định chạy hả , đừng hòng mà thoát khỏi tay ta .

Tôi quát lên một tiếng rồi phóng thẳng đến chỗ con địa thi đang định bỏ chạy thoát thân tay cắn ngón tay vẽ sát thi phù lên không trung rồi đánh thẳng vào lưng con địa thi một tiếng nổ vang lên khiến cho cho con địa thi gào thét dữ dội rồi hồn siêu phách tán.

Sau khi tôi tiêu diệt xong con địa thi rồi quay người trở về nhà không một lời từ biệt , cảnh sát trưởng râu trê thấy thế thì lên tiếng.

– này cảm ơn cháu nha nếu không có cháu thì……

Tôi lên tiếng trả lời cảnh sát trưởng râu trê :
– không có gì đâu bác ơi…. Con làm vậy để tích công đức mà thôi ạ.

Vài ngày sau .

Vào buổi tối hôm đó Tôi đang dọn dẹp nhà cửa thì có người gõ cửa nhà thấy có người gõ cửa thì tôi bước ra mở cửa thì thấy con linh nhỏ bạn nối khố của tôi, tôi mời nó vào trong nhà ngồi nói chuyện chúng tôi nói chuyện trên trời dưới đất .

– Àh hôm nay mày đến nhà tao có việc gì vậy.

Con linh nó gập ngừng nói :

– mày tin có quỷ không Mi ?…đêm qua tao thấy quỷ đó.

Tôi tò mò hỏi nó :
– mày gặp ở đâu được bao lâu rồi ?…mau mau kể cho tao nghe coi..

Con linh nó bắt đầu kể lại tất cả mọi chuyện cho tôi nghe câu chuyện sảy ra khi nó và nhóm khảo cổ học sang tứ xuyên khai quật một ngôi cổ mộ từ đời nhà minh . Trong khi đào bới cả nhóm phát hiện ra một chiếc quan tài gỗ mun được chạm khắc hoa văn vô cùng tinh xảo . Bên trong quan tài đó có một thi thể một người phụ nữ xinh đẹp ăn mặc bộ đồ cưới màu đỏ chân mang đôi giày thiêu hoa màu đỏ . …..v.v..

Qua lời kể của nó thì tôi phán đoán là một trong nhóm khảo cổ học đã lấy đi chiếc giày đó nên vong hồn người phụ nữ đo hoá quỷ rồi ra tay sát hại hết tất cả mọi người , may mắn sao con linh nó sống sót quay về Việt Nam nhưng vẫn bị con quỷ đó ám.

Bỗng nhiên con linh nó hét lên kinh hoàng.
– A.aaaaaa !….con quỷ đó nó ở bên ngoài kìa Mi ……

Tôi quay đầu ra ngoài sân thì thấy một con quỷ áo đỏ đứng bên ngoài sân nhà của tôi thấy vậy tôi bước ra ngoài quát lớn.
– mày là ai mà ám vào bạn tao hả ?…cút đi nếu không thì đừng có trách tao ra tay.

Con quỷ nghe tôi quát mắng thì tức giận gầm gừ rồi phóng đến đồng thời vung móng vuốt sắc nhọn chộp xuống đầu tôi mà tấn công, tôi liền lách người né tránh rồi khóa hai cánh tay của con quỷ lại cánh tay tay còn lại thì bắt ấn niệm chú ngữ điểm vào mi tâm của con quỷ khiến nó khựng người lại không nhút nhích được nữa.

Sau khi con quỷ bị tôi định hồn lại không thể cử động được nữa thì nó lên tiếng gào hét dữ dội.

– thả ta ra ….thả ta …..

Tôi không thèm để ý đến nó thế là tôi thu con quỷ vào trong tấm trấn quỷ phù rồi quay vào rồi bỏ vào trong chiếc hộp gỗ và phong ấn lại.

Con linh thấy vậy liền hỏi tôi :
– sao mày không tiêu diệt nó hả?…

Tôi quay sang nhìn con linh rồi nói :
– không được , trên người nó có chú nguyền rủa nên không thể tiêu diệt nó được nếu không chú đó sẽ kích hoạt lời nguyền rủa lên cái thôn làng này. Giờ mọi việc xong rồi nhưng mày hôm nay ở đây chơi với tao vài ngày rồi cùng tao sang tứ xuyên một bữa. Àh mày có tấm ảnh chiếc giày đó không cho tao xem.

Con linh nó lấy điện thoại ra bật hình chiếc giày thiêu đỏ trong bộ nhớ điện thoại cho tôi xem , xem được một chút thì tôi gãi cầm suy nghĩ một hồi lâu rồi thở dài.

– “có chuyện gì thế ?….mà mày trầm tư thế “. Con linh hỏi.

Tôi thở dài ngao ngán nói :
– chiếc giày này là bị người ta yểm bùa vào nếu ai to gan đụng chạm vào thì sẽ bị vong hồn chủ nhân chiếc giày đó ám .

Con linh nghe tôi nói thế thì run rẩy sợ hãi tái mét mặt mũi lại lắp bắp hỏi tôi có cách nào giải quyết không.

– Mi mày có cách nào giải quyết vụ việc này không vậy?. Sao mày biết thế.

– không sao đâu mày đừng lo lắng quá tao sẽ giúp mày ai bảo vì mày là bạn thân của tao hi…hi….

– oh vậy tao cảm ơn mày nha Mi bao giờ mình đi qua tứ xuyên.

Tôi cười nói :
– 3 ngày nữa tao và mày đi qua Trung Quốc giải quyết vụ việc này.

Ba ngày sau tôi và con linh chuẩn bị đồ đạc vào vali rồi lên đường đi đến tứ xuyên Trung Quốc . Ngồi trên máy bay chúng tôi ngã lưng xuống ghế nghỉ ngơi cho đã.

Sáng ngày hôm sau , chúng tôi đáp xuống sân bay tứ xuyên Trung Quốc , sau khi xuống sân bay hai đứa tôi đón taxi đi đến khách sạn nghỉ ngơi một đêm để lấy lại sức lực mấy ngày qua , rồi mới tiếp tục lên đường đến ngôi mộ thời nhà minh mà nhóm khảo cổ học của con linh đã khai quật được.

Tối đó con linh nó hỏi tôi :
– Nè Mi tao không hiểu tại sao tao không thề đụng chạm đến chiếc giày đó mà tao cũng bị con quỷ đó ám là sao .

Tôi nhìn con linh rồi nói :
– tại vì mày và con quỷ đó hợp mạng với nhau nên nó mới ám mày để hại chết mày hiểu chứ.

– ” oh tao hiểu rồi “. Con linh nó hốt lên.

Trò chuyện với nhau một lúc rồi hai đứa tôi nằm ngủ cho đến sáng ngày hôm sau.

– này Mi dậy đi có chuyện rồi .

Nghe con linh nói thế thì tôi ngồi dậy tò mò thắc mắc hỏi xem có chuyện gì xảy ra mà lại la ó um tùm lên thế.

– bên ngoài kia có người chết đó thi thể bị hút cạn máu do thứ gì đó gây ra.

Khi nghe con linh nói thế thì tôi trầm tư suy nghĩ rồi nói :
– tao nghĩ do cương thi hay hành thi gây ra rồi .

Nói xong tôi bước xuống gường vói tay cầm lấy thanh kiếm tanto trên bàn chạy một mạch ra ngoài làm cho con linh ngớ người ra một lúc rồi mới đuổi theo tôi.

Con linh Vừa chạy theo tôi vừa lên tiếng hỏi là đi đâu vầy có thể nói rõ được không vậy.

tôi vừa chạy xuống dưới đại sảnh vừa nói :
– đến hiện trường xem thử xem có chuyện gì xảy ra .

Sau khi chúng tôi chạy đến hiện trường ở đại sảnh khách sạn thì có nhiều người bu lại xem , nhưng tất cả đều bị cảnh sát đuổi đi hết để các pháp y kiểm tra thi thể.

Lúc này có một anh cảnh sát pháp y đứng dậy bước đến chỗ gã cảnh sát trưởng mập báo cáo.

– thưa sếp đã có kết quả điều tra tra là thi thể bị hút cạn máu mà chết , trên cổ có hai dấu răng cắn .

Đúng như những gì tôi suy nghĩ thi thể này bị cương thi hút máu nếu có cương thi xuất hiện ở đây tôi phải biết chứ đằng này lại không phát hiện ra thi khí thật là vô lý.

Con linh nó nói nhỏ vào tai tôi :
– thứ gì đã gây ra thế?…

Tôi trả lời con linh :
– đó là cương thi gây ra đó tốt nhất chúng ta mau mau rời khỏi khách sạn này tránh phải chạm trán với con cương thi đó.

Nào ngờ những câu nói của tôi lọt vào tai gã cảnh sát trưởng mập đó khiến cho gã tò mò để ý đến hai đứa chúng tôi.

Gã mập bước đến chỗ hai đứa tôi rồi lên tiếng nói :
– chào tôi là cảnh sát trưởng ở tứ xuyên tên tôi là lý lập quần , hai cô biết gì về thi thể kia hả cái gì đã gây ra cái chết cho kẻ đó.

– chúng tôi không biết chúng tôi mới tới đây từ hôm qua.

Nói xong tôi nắm tay con linh đi một mạch về phòng về đến phòng thì chúng tôi liền chuẩn bị đồ đạc vào trong vali để rời khỏi khách sạn. Trong lúc thu dọn đồ đạc thì con linh thắc mắc hỏi tôi về loài cương thi.

Tôi quay sang nhìn con linh rồi nói :
– cương thi thì mình không rành lắm mình chỉ biết qua phim ảnh và sách vở thôi. Thường người chết uất hận không được siêu thoát thì oán khí tích tụ ở cổ họng , dần dần làm cho thi thể bắt đầu thi biến mà thành cương thi hoặc là hành thi , trá thi, địa thi , táng thi.

Hai đứa tôi đang nói chuyện một lúc thì nghe có tiếng gọi cửa ” chúng tôi là cảnh sát xin hai cô mau mở cửa”.

Tôi bước ra mở cửa thì trước mặt là gã cảnh sát trưởng mập và hai nhân viên điều tra , tôi mời gã và hai nhân viên điều tra vào trong rồi hỏi.

– Các vị đến gặp chúng tôi có việc gì không vậy?…. Chúng tôi bây giờ rất bận rộn .

Gã cảnh sát mập lên tiếng :

– hai cô có thể nói cho tôi biết một chút việc mà lúc nãy ở đại sảnh khách sạn được chứ?….

Tôi nhìn thẳng vào gã rồi mở miệng hỏi.:
– anh có tin có cương thi không ?….tôi nghĩ người đó bị cương thi hút cạn máu mà chết.

– Ha..ha..trên đời làm gì có cương thi cô vui tính ghê .

Gã chưa kịp cười xong thì tái mép run rẩy sợ hãi khi nghe tôi nói một câu xanh rờn.

– trên ấn đường của anh có luồng hắc khi bao quanh dấu hiệu cho rằng anh sẽ chết sớm .

Gã lắp bắp đứng dậy tức giận nói :
– cái gì cô dám nói tôi sẽ chết sớm hả ?

Dứt lời gã cùng hai nhân viên điều tra bỏ đi mà không quên hù dọa tôi là đừng có ở đó ăn nói bậy bạ và hâm doạ cảnh sát. Con linh tò mò hỏi tôi những gì tôi vừa nói với gã mập.

– chuyện mày nói là thật không vậy không lẽ gã sẽ chết uh.

Tôi cười nói và bảo với con linh là tôi chỉ doạ gã mà thôi để đuổi gã đi chứ gã còn ở đây thì công việc trừ khử con quỷ áo đỏ sẽ hư đường hư bột hết.

– oh thì ra là vậy hihi..hihi.. Mày quả là thông minh..

Tôi cười nói :
– chứ sao hihi..hihi…thôi chúng ta mau mau đến chỗ ngôi mộ cổ đó không thôi thì muộn mất .

Nói xong chúng tôi xách chiếc vali rời khỏi khách sạn bắt taxi đến khu khảo cổ học của nhóm khảo cổ của con linh . lúc này chúng tôi không thề biết nhóm cảnh sát của gã mập âm thầm bám theo taxi của hai đứa tôi đến khu khảo cổ học .

Sau khi đến nơi hai đứa tôi bước vào bên trong ngôi mộ cổ bên trong cổ mộ lúc này vô cùng lạnh lẽo đến khấu xương , cái lạnh lẽo này không phải là cái lạnh thông thường mà là cái lạnh của âm khí do tích tụ hơn 200 năm . Hai bên vách tường cổ mộ là những điêu khắc miêu tả lại cảnh sinh hoạt của chủ mộ còn tại thế trên dương thế trong vô cùng sinh động.

Đi được một lúc thì trước mặt tôi và con linh là một chiếc quan tài màu đỏ bước tới quan sát một hồi rồi tôi rút thanh kiếm tanto ra cạy nắp quan tài ra một bên . Tôi và con linh ngó đầu vào trong quan tài xem xét thì khiến cho tôi và con linh phải giựt mình lùi về phía sau vài bước. Vì bên trong quan tài là một thi thể khô quắc của người phụ nữ mặc đồ màu đỏ vẫn còn tồn tại mà không bị phân hủy. Còn nữa là thi thể người phụ nữ đó mọc ra những xơi lông tơ mỏng màu xanh đen , tóc và móng tay càng lúc càng mọc dài ra . Đó chính là biểu hiện thi thể đang bị thi biến khi vô tình gặp phải dương khí của người sống.

Con linh tái mét mặt mũi lắp bắp nói :
– thế này là sao hơn 200 năm rồi sao thi thể lại không bị thúi rữa chứ?.

Tôi nói khẽ với con linh :
– đây là cương thi đó .

Nói xong tôi bước đến gần chiếc quan tài nhìn chằm chằm vào thi thể đó rồi lấy ra một tấm trấn thi phù dán lên trán thi thể bắt ấn niệm chú ngữ và hô to ” trấn ” tấm trấn thi phù phát ra luồng kim quang .

Đúng lúc đó cảnh sát và gã mập ạp đến bao vây tôi và con linh định bắt tôi và con linh.

– tụi bây mau mau bắt bọn họ lại .

con linh mở miệng quát tháo :
– Này này bọn tôi là người trong khảo cổ học còn đây là thẻ nhân viên của tôi.

Gã mập cầm lấy chiếc thẻ nhân viên của con linh kiểm tra một lúc rồi trả lại rồi rối rít xin lỗi rồi rời đi . Thấy gã mập và cảnh sát rời đi một lúc và lấy ra tấm trấn quỷ phù ném vào bên trong quan tài rồi cùng con linh đậy nắp quan tài lại rồi phong ấn chiếc quan tài lại .

– này Mi con quỷ đó còn sống không đó liệu nó có quay lại ko đó .

Tôi nói với con linh :
– không sao đâu giờ nó bị tôi trả về lại với thi thể của nó rồi nó theo mày về Việt Nam vì lúc đó nó ngửi được mùi dương khí của mày nên theo mày thôi. Giờ mày không sao nữa đâu yên tâm đi con quỷ đó bị đánh tan di một hồn phách bởi trấn quỷ phù nên nó sớm muộn gì cũng hồn siêu phách tán thôi.

Sáng hôm sau tại sân bay tứ xuyên tôi và con linh định mua vé máy bay chuẩn bị lên đường trở về Việt Nam thì bị một nhân viên cảnh sát ngăn lại và mời về sở cảnh sát .

– này này chúng tôi phạm tội gì mà các người bắt giữ chứ?.

Gã mập cười toe toét nói :
– hây da hiểu lầm rồi , hai cô hiểu lầm rồi .

– hiểu lầm gì chứ?…

Gã mập gãi đầu giải thích cho hai đứa tôi biết lý do tại sao bị dẫn về sở cảnh sát vì bọn họ cần chúng tôi giúp đỡ giải quyết một vụ án mạng tâm linh .

– chẳng qua là ở tứ xuyên thường xảy ra vụ con người bị hút máu cho đến chết mà không tìm ra được hung thủ giết người.

Tôi nói nhỏ vào tai con linh :
– chắc chắn liên quan đến cương thi rồi mày còn nhớ đến lúc còn ở khách sạn không.

Con linh nói :
– tao nhớ rồi mày chắc chắn là do cương thi gây ra không.

Tôi gật đầu quả quyết chắc chắn đó là cương thi gây ra nhưng chưa biết đó là cương thi gì từ đâu xuất hiện . Lúc này có một cô gái chạy vào bảo là thôn làng đan ba ( ở tứ xuyên ) bỗng nhiên phát hiện ra một thi thể người chết từ hôm qua mới được phát hiện ở trên núi.

Nghe vậy thì gã mập cùng cô gái đó vội vàng chạy thẳng đến làng không quên nhắc nhở chúng tôi cùng đến đó kiểm tra và điều tra vụ án. Sau khi đến nơi gã mập đuổi hết mọi người dân xung quanh ra về.

Gã quay sang tôi hỏi :
– cô nghĩ thế nào?…

Tôi ngồi xuống kiểm tra thi thể thì phát hiện ra cổ họng bị cắn nát bét rồi mới lên tiếng :
– tôi lúc Đầu nghĩ đây là bị thú rừng tấn công nhưng khi kiểm tra thì thấy trên mặt đất không thề có vết máu , nếu bị thú tấn công thì phải để lại vết máu đồng thời thi thể phải bị phanh thây ra từng mảnh, với kết quả này tôi cho là bị cương thi hút máu.

Người dân ở xung quanh vừa nghe tôi nhắc đến từ cương thi thì hoảng hốt bỗng nhiên lúc này có một thằng bé ăn mày hốt lên ” lại xuất hiện rồi , lại xuất hiện rồi…. ” và xoay người bỏ chạy . Gã mập thấy thế thì lập tức đuổi theo thằng bé ăn mày.

Tôi đi xung quanh tìm kiếm thêm manh mối vụ án một lúc thì quay sang hỏi mọi người là làm gì mà lúc nãy thằng bé nói mấy câu đó rồi bỏ chạy. Những người dân ở đây bắt đầu kể lại cho hai đứa tôi nghe một câu chuyện kinh dị có liên quan đến một người đàn ông trộm mộ cách đây 100 năm về trước.

Bí ẩn về ngôi làng cương thi

Theo những thông tin được truyền đạt lại của triều Thanh, thì có một câu chuyện rất bí ẩn. Đó là có một ngôi làng ở Tương Tây có rất nhiều cương thi, nguồn gốc câu chuyện bắt nguồn từ một kẻ đào mộ tên là Lâm tũn bị nhiễm độc cương thi. Sau khi bị nhiễm độc thì người này đã được một ông lão giúp đỡ. Tuy nhiên hắn đã làm rất nhiều việc xấu nên đã bị dân làng cho một bài học và bỏ ở đằng sau dãy núi.

Câu chuyện về làng cương thi là một câu chuyện có thật ở triều nhà Thanh

Sau một thời gian, Lâm tũn đã về lại ngôi làng và mong mọi người cứu giúp. Tuy nhiên dân làng không ai muốn cứu hắn cả, mà lại cho hắn một bài học rồi treo lên cây. Sau một vài ngày thì hắn đã chết, dân làng định mang hắn đi tiêu hủy thì lại không thấy cái xác đâu nữa. Thì ra hắn đã biến thành cương thi và trả thù cả ngôi làng, khiến cả ngôi làng biến thành cương thi. Từ đó thôn làng trên núi trở thành làng cương thi cũng may sau đó có một vị đạo sĩ mao sơn bắc tông phong ấn thôn làng đó lại. Không biết tại sao con cương thi này lại lưu lạc đến làng đan ba tứ xuyên.

Bình luận


bình luận
Nguồn: truyenngan.net
 

Bình luận bằng Facebook

Top