Nam du ký 7: Tôn Ngộ Không

lehoa012

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
(24h) - Hầu vương bị hỏi câu “Ăn trước trả sau đau hơn hoạn” thì gãi đầu một hồi...



Ðồng tử thấy Hầu vương cà lăm như vậy bèn mỉm cười, nói:
- Sư phụ vừa thức dậy, sửa soạn giảng kinh, dạy tôi ra rước người tu niệm, có lẽ là anh.
Hầu vương tươi cười, nhí nhảnh theo đồng tử vào động, nhìn thấy quang cảnh uy nghiêm, nào cung châu, điện ngọc, nào phòng đọc sách, nào chỗ giảng kinh, đâu đó trang hoàng rực rỡ.



Thẳng đến trước Ngọc đài, thấy Bồ Ðề Tổ Sư ngồi trên ghế cao, bên dưới đệ tử đứng hầu hơn ba chục. Hầu vương bước đến sụp lạy lia lịa:
- Đệ tử mộ đạo đến đây, xin ra mắt thầy.
Tổ Sư hỏi tên họ, từ đâu đến. Hầu vương thưa:
- Đệ tử ở núi Hoa Quả. Nguyên nơi ấy có hòn đá lớn, kết tinh nhật nguyệt lâu ngày, rồi hôm nhật thực đá ấy nứt hai, sinh ra đệ tử.



Nghe nói, Tổ Sư mừng rỡ:
- Như vậy là thiên địa cấu tạo ra ngươi. Trong đạo có mười hai chữ thường dùng “Quảng, Ðại, Trí, Huệ, Chân, Như, Tánh, Hải, Ðĩnh, Ngộ, Viên, Giác.
- Nghĩa là gì ạ?
- Rảnh hay sao mà giải thích? Trong mười hai chữ đó tới ngươi nhằm vào chữ Ngộ. Vậy ta đặt tên ngươi là Tôn Ngộ Không.
- Tốt lắm! Tốt lắm! Từ nay đệ tử xin chịu gọi là Ngộ Không.



Ngộ Không từ ngày được tên họ, Tổ Sư truyền đem ra ngoài dạy nghi lễ, cách ăn ở, lối cử xử. Và giao việc quét trước dọn sau, tưới hoa nhổ cỏ, làm suốt gần bảy năm trời chưa học dược phép gì, lấy làm ấm ức.
 

Bình luận bằng Facebook

Top