

Kỳ trước đã nói Hầu vương hành nghề viết chữ. Một hôm, có con chuột chết ngoài đường thiên hạ tò mò xúm lại bàn tán cãi nhau ỏm củ tỏi dẫn đến đánh nhau tắc cả đường, Hầu vương trà trộn vào đám người nhốn nháo trốn được, lại tìm bè ra khơi. Mấy ngày sau đến miền Tây Ngưu Hạ Châu. Hầu vương thấy núi cao chót vót, cây cối sum suê, hoa tươi xinh đẹp liền dừng bước lẩm bẩm:
- Chỗ này mà không có Thần Tiên, Phù Thuỷ mới lạ!

Nhưng nhìn quanh quất cũng chỉ thấy toàn là cây núi mênh mông không có bóng dáng Thần Tiên hay Phù Thuỷ gì cả. Hầu vương ngước mặt than:
- Thánh thần, Tiên, Phật nào hiểu được lòng ta! Thật là chán như con gián bị... rán!

Dứt lời, Hầu vương định xuống núi. Bỗng có tiếng hát từ xa vọng lại:
Chẳng nề Mất Giấc Ngủ Trưa ( http://www.24h.com.vn/cate/index/71/Mat-giac-ngu-trua.24h )
Càng thêm vui vẻ, việc đưa dày dày
Tranh vui ( http://www.24h.com.vn/cate/index/224/Tuc-anh-sinh-tinh.24h ) như rượu đưa cay
Video ( http://www.24h.com.vn/cate/index/72/Video-Clip-Cuoi.24h ) đăng suốt cả ngày sướng thay
Búa Tiên củi quế vẫn đầy
Hỏi miền Cực lạc, nơi này chứ đâu?

Nghe bài hát, Hầu vương mừng quýnh chạy lại. Ðến nơi, thấy một tiều phu đang gánh củi, Hầu vương cung kính:
- Xin thần tiên hãy... ưu tiên, ưu ái, ưu đãi nhận tôi làm đệ tử!
Lão tiều vội bỏ búa, nói:
- Ông lầm rồi, tôi có đâu được như các bậc phi thường ấy!
Hầu Vương nghe xong thì lấy làm thất vọng, lao đầu vào bó củi của người tiều phu định tự vẫn.