Mưa trong Lòng tớ

cohonnhien

Thành viên
#1

Có đôi lúc giật mình đứng lại....
ngẩng mặt lên nhìn những cơn mưa.....
và bất chợt thấm thía nỗi cô đơn đến lạ lùng.....
Mưa đẹp lắm...muôn đời chẳng bao giờ thay đổi....Nhưng cũng gợi những kỉ niệm buồn...trọn kiếp chẳng mờ phai....
tớ không phủ nhận....
tớ yêu những cơn mưa....
Nhưng tớ cũng không dám chắc...
tớ yêu mưa đến mức nào....



................
cảm giác....
ừ....
chỉ là cảm giác thôi đấy nhé...
mưa đến...
và đi...
để lại 1 vết thương trong trái tim của tớ...
là lỗ hồng của thời gian tuổi thơ đã qua đi mà không thể nào lấy lại.....
cố gắng níu kéo...
cố gắng giơ tay đón nhận...để tìm lại....nhưng...rất xa xôi...



cơn mưa....bất chợt đến...nhẹ nhàng đi....
hay chính là quãng thời gian tớ muốn trân trọng nhất cũng dần rời xa cuộc đời của tớ....
cứ ngỡ...lớn lên sẽ hạnh phúc...
sẽ bận bịu với những lo toan của cuộc đời mà quên đi mọi đau khổ...mọi trái ngang...quên đi cả niềm cô đơn...lạc lõng giữa những con người...
nhưng...tất cả cũng chỉ là ý nghĩ....


Nhiều lúc...
đã từng...đã từng suy tưởng 1 cách mơ hồ...lớn lên...tình yêu...tình bạn...gia đình....và học tập sẽ cuốn phăng bản thân đi...
chẳng còn thời gian để mà bận tâm...
chẳng còn thời gian để mà lo nghĩ...
thậm chí không có lúc nào rảnh rỗi để thấy cô đơn....

vùi mình trong tình cảm....trong cuộc sống..
cứ tưởng thế là xong...
nhưng chợt giật mình nhận ra....
có đôi khi....ko đau mà vẫn khóc....
có đôi lúc...chỉ kịp dừng lại để ngắm bản thân trong 1 vài giây...
thế mà vẫn hiểu rằng....có lẽ...mình đang ....gánh chịu nỗi cô đơn...


cô đơn giữa bạn bè...cô đơn giữa người thân...cô đơn giữa cuộc sống...hay cũng chính là niềm cô đơn giữa muôn loài....
cảnh vật....


dường như ko màu hồng sức sống...giống cơn mưa...u sầu...ảm đạm...lạnh lùng...
mưa cứ như hòa tan vào hư vô....
không tươi trẻ...
không đẹp đẽ như tuổi thơ đã trải wa....

có những hoài niệm...
vui....
và đọng lại cả những...kí ức buồn....
quá khứ...hiện tại..và tương lai....thật sự rất mơ hồ....xa vắng
lúc nào cũng mở miệng... cố gắng cười thật tươi...
lúc nào cũng tỏ ra mình là người hạnh phúc....Nhưng.....!

có những lúc...1 mình giữa bóng đêm...
lạc lõng bước trên đường..thậm chí...chỉ là online...và ngồi nhìn cái máy...không 1 người nói chuyện.....bất chợt bỗng nhận ra rằng...cuộc sống này không đẹp như mình tưởng....

sau cơn mưa kia....
cơn mưa của những nỗi đau...cơn mưa của hồi ức...và là cả cơn mưa của 1 tương lai sắp tới...
liệu cơn mưa ấy trong mắt zany có còn khiến zany hoài niệm
liệu cơn mưa tươi đẹp kia có làm trái tim zany thấy cô đơn....
...


đau lắm.....
buồn lắm....
muốn khóc lắm.....

Nhiều khi....
muốn đứng giữa trời mưa mà hét ầm lên...
muốn 1 lần thử vị ngọt của cơn mưa xen lẫn vị mặn đắng của thứ nước tên gọi là.....nước mắt...
muốn thử 1 lần cô đơn thật sự để rồi không bao giờ còn phải sợ cô đơn...
muốn ....muốn đối diện với sự thật hơn là chạy trốn...
Nhưng can đảm không cho phép....

bản thân không cho phép....
nụ cười không cho phép...
và cả cuộc sống không cho phép...
cứ bắt ép bản thân làm những việc mà nó không hề muốn..
..
cứ phải lẳng lặng âm thầm giấu nước mắt vào lòng...
vì là người cứng rắn...
nên không cho những giọt lệ được phép tràn khỏi khóe mi....
vì là người cố chấp nên không cho bản thân được quyền cố gắng sau thất bại...
vì ngu ngốc...hay cũng vì ngang bướng nên...những lúc quay đầu nhìn lại...
bên cạnh chẳng còn ai....
.
ước...Ừ...chỉ là ước thôi mà...
những người luôn bên cạnh đừng..đừng bao giờ rời xa mình cả..
ước..ước....quãng thời gian hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ tuột khỏi tầm tay...
lẳng lặng...âm thầm...
chẳng biết sẽ có bao nhiêu lần phải cô đơn nữa...

chỉ thấy....

cuộc đời luôn luôn đáng sợ...
rất khắt khe....
cuộc đời không cho người ta 1 nụ cười trọn vẹn..
.
cứ bắt nửa chừng phải dừng lại...và tự nhiên nhói buốt con tim....
trong cuộc đời..ai cũng từng đau....từng khóc...
ai cũng từng mệt mỏi..
cô đơn...
nhưng....
zany tin...

sau cơn mưa...có lẽ trời sẽ sáng......sau những nỗi buồn...zany cũng sẽ trưởng thành hơn...
có thể lúc này đây...
còn quá cô đơn...quá trẻ con với những suy nghĩ non nớt và bồng bột...tự thấy 1 mình là đã rất cô đơn....
nhưng...
.
có ai đảm bảo...ngày mai sẽ không tốt đẹp đâu.....
zany biết...cơn mưa kia....
cầu vòng kia....

những hồi ức ngốc nghếch kia....

và cả những nỗi đau...đã từng làm zn tổn thương...thất vọng...
sẽ có 1 ngày...gần nhất....trở nên tốt đẹp hơn..
..

ừ....
dù bây giờ, có lẽ... zany đang chỉ có 1 mình....

dù bây giờ bên zany không có ai chia sẻ...


dù thời gian...không cho phép zn dừng lại...và cười...thì zn vẫn sẽ hy vọng...
ừk...! ai kấm zn quyền được hy vọng chứ....




1 tương lai....
sẽ có thật nhiều điều hạnh phúc...
1 tương lai sẽ chỉ có niềm vui...
1 tương lai...có 1 cô nhóc luôn biết trân trọng từng giây phút trong cuộc sống...
1 tương lai.....đẹp tươi hơn...

zn být....
đứng ở 1 góc độ nào đó...có thể zn đang rất cô đơn...
nhưng...
vì là nghỉ hè mà.....
vì phải xa bạn bè...xa tạm thời thôi đấy nhé...
dù bên zn lúc này...không còn ai hết...
dù sẽ có 1 ngày...
mọi người không còn yêu quý zn như lúc này đây...
.
thì....có lẽ vì chính bản thân...
zn vẫn phải tự tin hơn hết...
ừm....!
phía trước là bầu trời mà....

zn tin rằng.... có mọi người bên cạnh....zn sẽ đủ mạnh mẽ.... đủ mạnh mẽ...hơn....
để bước đi.........
( p/s : Tên tớ là Zany ^^ gọi tắt là Zan )
 

Bình luận bằng Facebook

Top