Một góc nhìn về sự việc cô giáo bị phụ huynh ép phải quỳ gối

Hoài An

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
Trước hết, phải thừa nhận việc cô giáo N dùng hình thức phạt quỳ đối với học sinh là không phù hợp. Nhưng sao các vị phụ huynh không cố để hiểu rằng là cô giáo ai mà chẳng thương trò. Việc xử phạt cũng chỉ mong các cháu chăm ngoan, tiến bộ mà thôi.

Cô giáo sai về phương pháp sư phạm, nhưng về mục đích thì tôi tin rằng cô chỉ muốn giúp trò ngoan hơn.

Thêm nữa, sau khi sự việc xảy ra, khi bị phụ huynh ép phải quỳ gối xin lỗi và cô giáo đã làm theo yêu cầu này. Đây cũng là hành động chưa hợp lí của cô giáo N. Tại sao cô lại sợ hãi đến mức phải nhẫn nhục như thế.

Lẽ ra cô nên bản lĩnh để từ chối đề nghị trái luân thường đạo lí này. Tôi hiểu và thông cảm cho cô N ở chỗ cô là phận nữ nhi liễu yếu đào tơ, trước "kẻ mạnh" cô tỏ ra lép vế. Nhưng tôi lại thấy buồn vì trong tình cảnh sự việc còn có sự chứng kiến của hiệu trưởng, đại diện phụ huynh trường, đại diện phụ huynh lớp. Vai trò những người này ở đâu?

Theo báo chí tôi được biết vị hiệu trưởng can thiệp qua quýt rồi bỏ đi dự giờ, vị đại diện phụ huynh trường cũng bỏ đi, để mặc các vị phụ huynh trong cuộc với cô giáo ở lại. Cách hành xử của những người có trách nhiệm này là không thể chấp nhận được.

Sinh ra đoàn thể để làm gì đây? Sao đoàn thể lại có thể để cô giáo cô đơn khi cô cần được bảo vệ một cách chính đáng?

Còn về vị phụ huynh kia, là một luật sư, là người có học hành mà ứng xử như thế thì quả là đáng bị phê phán nghiêm khắc. Hành động ép buộc cô giáo của con mình phải quỳ gối hoàn toàn trái với luân thường đạo lí và cần phải bị lên án. Điều tôi muốn nói nhất ở đây là hành động xấu xí của vị phụ huynh kia xuất phát từ đâu? Có phải đó là cách hành xử và tư duy vô cảm, thù địch.

Xưa các cụ vẫn răn dạy rằng "Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy", nhưng nay đã có những vị phụ huynh không những không trân trọng mà còn xúc phạm đến nhân phẩm, danh dự của thầy cô.

Chỉ vì "con vàng con bạc" mà họ dẫm đạp lên cả đạo lí. Cách hành xử và bao bọc con cái như thế, liệu mai này các cháu có khôn lớn nên người được không khi được sống trong môi trường gia đình có bố mẹ như thế ?

Càng nghĩ về sự việc này càng thấy cay đắng. Nhưng tôi muốn nói với mọi người rằng chúng ta đừng ngồi đó để chê trách và phẫn nộ, đừng phán xét nhiều. Muốn xã hội tốt đẹp, muốn thế hệ con cháu trưởng thành thì chúng ta phải chung tay hành động. Phải dạy cho các cháu biết sống theo đạo lí, phải đấu tranh chống lại hành động trái luân thường, và hãy luôn có cách ứng xử nhân văn, bao dung, độ lượng.

Nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3, tôi mong cô giáo N hãy bình tâm trở lại và vững niềm tin vào nghề cao quý. Xã hội vẫn còn những điều bất cập, muốn thay đổi thì một phần trách nhiệm thuộc về chúng ta.
Nguồn: Báo Giáo dục & Thời đại
 

Bình luận bằng Facebook

Top