Mẹ, con và mùa hè

lehoa012

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
Mùa hè, con đi học thêm tối mặt tối mũi để chuẩn bị cho lớp 12. Mùa hè, mẹ được nghỉ ngơi sau 9 tháng dạy học vất vả…


Chính vì thế, mẹ có thời gian chăm sóc con nhiều hơn, và con cũng luôn có cảm giác an toàn khi ở bên cạnh mẹ.

Mẹ hỏi con có ý định thi trường gì, và khuyên con phải dứt khoát. Sau đó, mẹ tư vấn và khuyên con nên học như thế nào để đạt kết quả tốt nhất. Mẹ chẳng hề bắt con thi vào Y Dược, Kinh Tế với người ta. “Điều mẹ cần là con đạt được ước mơ của chính mình. Khi con làm việc với một niềm hăng say, hứng thú thì sự thành công luôn mỉm cười, con ạ! Chẳng nhất thiết phải học những ngành có chuyên môn cao, để rồi làm việc gượng ép, sinh chán nản, rồi stress, sức khỏe hao mòn…Dù có thành đạt, kiếm nhiều tiền đến mấy mà không có thể lực tốt xem như cuộc sống thất bại một nửa” - mẹ nói.

Hè, ngoài việc đi học, con còn đi chơi với bạn bè suốt ngày. Mẹ chẳng bao giờ gọi điện kêu về dù đã quá trưa, hoặc xẩm tối. Chỉ đến khi con về tới nhà, mặt mũi phờ phạc vì mệt, mẹ nhỏ nhẹ: “Ăn gì chưa con? Đi học về chắc mệt lắm...Để mẹ pha nước cho uống”. Con cam đoan rằng mẹ biết con đi chơi, nhưng vẫn tỏ vẻ như không có gì. “Mặc cảm tội lỗi” dâng cao, con bớt đi chơi lại, ở nhà suốt ngày để tập làm “bé ngoan”.

Nhưng ở nhà suốt cũng không có gì làm. Con bật máy lên…online! Con online hoài không biết chán, suốt ngày cắm đầu vào máy và dí mắt sát vào màn hình. Lạ một điều, mẹ vẫn làm lơ, thậm chí tự đi mua đồ thay vì nhờ con đi như thường lệ.

Một ngày nọ, con lại mở máy lên khi vừa thức dậy, chưa kịp đánh răng, ăn sáng, rửa mặt. Nhưng con đâu ngờ, đây là lần cuối cùng con mở máy vì mẹ đã cài mật mã! Con giãy nãy: “Sao mẹ lại làm vậy? Con online nhưng con “có trách nhiệm” mà. Chẳng phải mẹ đã từng nói online nhiều thì phải tự trả tiền thuê bao hằng tháng đó sao! Con online cũng đâu hao tổn gì đâu chứ!”. Mẹ im lặng một chút, rồi nói: “Mẹ không muốn mắt con phồng lên vì nhìn những dòng chữ nhấp nháy suốt ngày. Chỉ cần trong một tháng, con làm được 10 điều tốt, mẹ sẽ cho con online bao nhiêu tùy thích!”

Thế là, ngoài việc học hè trên trường và học thêm 3 môn, con lại còn phải kiếm việc tốt để làm! Thật mệt mỏi. Thế nào mới gọi là tốt? Và chẳng lẽ cứ phải đếm những gì mình làm? Con bắt đầu bực: “Không online thì thôi!”

Hè, mẹ dạy kèm tại nhà. Con lại chẳng thể quanh quẩn trong phòng khách như trước, phòng con lại không để tivi và PC, nên càng chán hơn. Thế là con…lân la quanh những đứa học trò nhỏ của mẹ, thi thoảng chỉ bài giúp chúng, rồi đi ra khoảng sân trước nhà, nhìn ngắm vu vơ. Thấy sân dơ, con quét. Thấy thời tiết nắng gắt, con tưới sân. Rảnh một chút là cứ rửa chén, lau nhà. Buồn buồn thì lấy tập ra học. Buổi chiều nếu chán quá thì con lại xách xe về ngoại…

Mùa hè của con dần trôi qua như thế, việc học trông có vẻ áp lực nhưng thực ra khá nhẹ vì hiểu bài ngay tại lớp. Con bắt đầu nhớ…PC, thèm được online…

“Mẹ à… Gần hết hè rồi… Chẳng lẽ mẹ không cho con online lần cuối sao?”

“Thôi được. Dù gì thì con cũng đã hoàn thành hơn 10 việc tốt trong tháng này. Muốn online thì mở máy đi!”

“Nhưng mật mã là gì hả mẹ?”

“Mẹ yêu con”

“Sao chứ mẹ?”

“Mật mã là “mẹ - yêu - con”, viết liền nhau, không ghi hoa. Không viết được hả? Có cần mẹ ghi ra giấy không?”

“Dạ dạ…con biết rồi…”

Con hạnh phúc. Con bất ngờ. Con mở máy lên mà nước mắt chực rơi…

Rồi con suy nghĩ: “Liệu mẹ có biết mật mã của email của con là dòng chữ “con yêu mẹ nhiều” không nhỉ?”

Twinkle®
 

Bình luận bằng Facebook

Top