Loi tho duoi day Atlat

whisky869

Thành viên
#1
DẤU VẾT


Mắt sầu trên bước từ li


Dấu chân người đó, tìm đi hỡi người!


Cỏ cây đưa lối xanh tươi,


Hương hoa dẫn bước vào đời miên man.


Đường sầu đau, bước thênh thang


Quanh ta lạnh giá, hoang tàn, lưa thưa…


Bỗng đâu lay chút hương xưa


Thương người ta nhớ. Hay vừa qua đây?!


Nẻo xa những bước rạc gầy


Bóng người ẩn khuất, dạ đầy xót xa.


Thân đơn chiếc, giữa phong ba


Phiêu diêu khắp chốn biết là nơi đâu


Đường em đi, rải bước sầu


Ta giờ gom nhặt, tìm đâu bây giờ


Em như lá liễu, đường tơ


Ngày ta đến, đã nương nhờ cửa ai…


Cỏ hoa kia thắm nhụy đài


Dẫn ta đi đến tàn phai sắc màu


Một mình ta với nỗi đau


Dấu xưa lạc mất còn đâu hỡi người


……


Tình xưa buồn đã thôi rơi


Hương hoa đưa lối đã thời giá băng


Giờ đây người hạnh phúc chăng


Thôi đành ta cứ chi bằng rời xa


Lối tình năm tháng sẽ nhòa


Theo thời gian, nỗi buồn qua mấy hồi!


Nỗi niềm yêu sẽ xa xôi


Lãng quên ngày cũ cố vùi dấu xưa.


Gửi lời theo những giọt mưa


Rơi cùng năm tháng giăng thưa mắt người


Hỡi người yêu, dẫu đầy vơi


Có khơi chuyện cũ nhớ người xưa không?...


20-22/6/2001



Thanh Phong Cầm


Tình qua trên những phím đàn


Ái ân đã thoảng qua ngàn trúc ti


Dây buồn dứt, khúc biệt ly


Lần mơ, thổn thức, lay ghì bóng mai


Buồn cho thân kiếp đọa đày


Duyên kia sao đến chưa đầy vội xa


Lá bay gió cuốn sương sa


Vùi chôn năm tháng, về qua đượm buồn


Bóng màn in tuyết xối tuôn


Thu rồi đông đến trơ buồn xót xa


Người đi, gió cuốn nhạt nhòa


Tiếng đàn thê nữ đã qua phương nào


Thương người gảy khúc thanh tao


Để tình như gió vút cao giữa trời


Heo may, gió gửi ngàn nơi


Chút hương góp nhặt giữa đời chuân chuyên


Bước non sông, thỏa chí nguyền


Ngược xuôi không kẻ hàn huyên sẻ buồn


Người đi nơi ấy tuyết tuôn


Bước chân rảo giữa thu buồn lá khô


Anh hùng chọn kiếp giang hồ


Dọc ngang trời đất, cơ hồ lập danh


Thời khinh công trạng đã đành


Duyên này sao cũng không dành trọn nhau


Biết người có thấu niềm đau


Mà sao mãi vẫn nhuốm màu chia xa


Hương cầm xưa hãy mặn mà


Cung đàn rạn nứt vì xa tay người


Tiếng bổng trầm, rải ngàn nơi


Sao cho đến được nơi người bôn ba


Âm réo rắt, gió quyện hòa


Có chăng người nhớ lời ca thuở nào


Cuộc đời như ánh ngàn sao


Bây giờ là thế, thế nào ngày sau?!


Xin người dừng bước ngưng sầu


Ngoảnh nhìn năm tháng bạc màu gió sương


Đời trôi hết đã nửa đường


Sức trai hồ thỉ thôi nhường tuổi an


Khúc Thanh Phong, gảy miên man


Đưa người quay lại vượt ngàn trùng khơi


(24-25/6/2001- Thủ nữ hoài lang quân)



MỸ NỮ


Tuổi mười chín thơ ngây trong trắng


Mang sắc hương tươi thắm ngàn hoa


Tư dung phong nhã mặn mà


Suối ghen màu tóc, nước da tuyết nhường


Xuân xanh núi ánh dương hồng khắp


Sánh bì sao kịp sắc người mang


Gió thời bẽn lẽn nhẹ nhàng


Vuốt ve gò má đoan trang ửng hồng


Rừng lặng ngắt không rơi một lá


Mắt ngàn nai ngơ ngác dõi mong


Gót liễu dạo, bước tỏa nồng


Nơi nơi nhuốm vẻ đượm trong ngỡ ngàng


Hoa man mác dang lay trước gió


Như muốn rơi bởi ngộ sắc hương


Người qua, cỏ ngả đưa đường


Lá run khép nép, hoa thương phận hèn


Liễu vốn đẹp, còn phen đòi thác


Nắng phơi sương, từng hạt kiêu sa


Màn thu thơ mộng hài hòa


Nhỏ nhoi so vẻ tài hoa của người


Cảnh bồng tiên nhạc tươi réo rắt


Dây trầm rung, lạnh ngắt bầu không


Thoảng cao nghe nóng cõi lòng


Mơ mơ tỉnh tỉnh trong vòng quẩn quanh


Nhạc vẫn ngỡ bấy lâu duy nhất


Giai điệu hay ngây ngất trần gian


Nào hay, bỗng giọng nhẹ nhàng


Thốt lên trong vắt, miên man bổng trầm


Nghe thanh thoát từng âm lảnh lót


Não nùng thay vẻ xót ruột gan


Lại qua nhanh những cơ hàn


Khi người nhẹ rót chấn an ngọt ngào


Môi cười lộ thanh tao nho nhã


Lời lẽ buông thong thả lòng nhau


Nét xuân trời phú một màu


Tơ duyên thầm gửi bấy lâu trọn tình


Tài với sắc thời sinh đã thế


Trên cõi đời đâu dễ tìm nay!


Đức hạnh cao, nghĩa vẹn đầy


Mong người hạnh phúc dựng xây cuộc đời


(7-12/7/2001- Tặng em yêu nhân sinh nhật 2 năm về trước)



Sóng


Đứng trước biển chiều êm sao buồn thế


Sóng vỗ bờ hôn cát trắng miên man


Sóng khát khao lặng lẽ cứ dâng tràn


Anh chờ đợi ôm một bờ dĩ vãng


Anh vẫn biết yêu là nom mắt rạn


Dõi khô khan mơ mãi bến bờ xa


Anh ôm em trong hơi thở quyện hòa


Sóng cồn cào gọi tên em ngày tháng


Như nơi anh tình còn bờ giới hạn


Em ra đi và con sóng xa bờ


Biển bao la đi tìm những ước mơ


Anh đau khổ vì biết mình ly biệt


Mãi trong anh vẫn tình yêu tha thiết


Hóa trăm ngàn con sóng nhỏ đưa em


Đưa buồm xinh về nơi bến êm đềm


Tìm hạnh phúc cho tâm hồn đồng điệu


(12/4/2003- Chấp nhận chia xa, người yêu tìm hp mới)
 

Bình luận bằng Facebook

Top