Nàng về đến nhà, quăng chiếc túi hàng hiệu lên sô pha. Hai chân cọ vào nhau tụt gót giày rồi nàng vung chân quăng đôi giày ra khỏi chân sành điệu như trong phim Mỹ lúc các cô gái ôm tình nhân cuống cuồng trút bỏ phụ tùng để lên giường.
Nàng cũng ngã lên giường nhưng không có tình nhân. Nàng nằm ngửa, mắt lim dim tận hưởng khoái cảm của chuyến đi vừa rồi.
Chuyến đi phát quà Trung thu cho trẻ em miền núi, mỗi túi quà đều có kèm những hình ảnh của nàng ở trong các tư thế dành cho... bố trẻ con và những dòng quảng cáo hoành tráng (đấy mới là mục đích chính của chuyến đi).
Nàng thầm cảm ơn tay tư vấn cho nàng trong chuyến đi vừa rồi. Nhưng đấy chỉ là phần nổi của sự thành công của chuyến đi. Nàng nghĩ đến đêm ở khách sạn vùng sơn cước sao mà vui, mà lãng mạn thế. Đầu tiên là đại gia tài trợ chính cho chuyến đi vào gõ cửa phòng nàng.
Cửa vừa khép lại đại gia đã vồ lấy nàng như cọp vồ lợn con. Nàng phải cảnh báo bằng giọng bắt chiếc giọng quảng cáo :
- Hàng dễ bị tổn thương đề nghị thượng đế hãy nâng niu.
Đại gia cười khùng khục úp cả bộ mặt râu ria đen sì vào hai trái đào tiên của nàng.
Sau một hồi, đại gia nằm thở hổn hển. Nàng mới ra tay, nàng đè lên người đại gia, áp bộ ngực si li côn lên người đại gia mà mơn trớn. Đại gia lúc này chắc lực bất tòng tâm rồi. Ở tuổi đại gia làm được một tăng đã giỏi lắm rồi, làm sao mà tiếp được hiệp hai.
Đại gia hỏi nàng khi mặc lại quần áo:
- Em thích tiền ta hay đô la?
- Anh cứ chuyển vào tài khoản của em tiền ta cho dễ.
Nàng vừa chỉnh trang lại phụ tùng thì cửa bật mở, đại gia phó đoàn ùa vào. Lần này thì nàng thỏa mãn thực sự vì đại gia vừa trẻ vừa đẹp trai, chủ của mấy sa lon ô tô. Nàng tính nhân dịp này đổi xe...
Nàng đang nằm nghĩ miên man, nàng tính đến chuyến đi tiếp theo. Từ nay đến cuối năm còn dịp lễ trọng nào để du hành nhỉ? Mà dịp ấy thì mình sẽ đi đâu, hình của mình sẽ như thế nào trên quà tặng nhỉ.
Nàng mơ màng tính toán. Rồi nàng nghĩ đến số tiền hai đại gia sắp chuyển cho nàng mà thấy lòng rạo rực. Hai đại gia, hai khách sộp chịu chơi của nàng chắc sẽ vung tiền không tiếc tay.
Bỗng điện thoại của nàng reo lên hai tin nhắn cùng một lúc. Chắc các đại gia đã gửi tiền vào tài khoản của nàng. Đúng như vậy, nàng đọc cả hai tin nhắn đều gửi số tiền mệnh giá giống nhau: Một triệu đồng, với lời nhận xét: Hàng kém chất lượng!
Nàng cũng ngã lên giường nhưng không có tình nhân. Nàng nằm ngửa, mắt lim dim tận hưởng khoái cảm của chuyến đi vừa rồi.
Chuyến đi phát quà Trung thu cho trẻ em miền núi, mỗi túi quà đều có kèm những hình ảnh của nàng ở trong các tư thế dành cho... bố trẻ con và những dòng quảng cáo hoành tráng (đấy mới là mục đích chính của chuyến đi).
Nàng thầm cảm ơn tay tư vấn cho nàng trong chuyến đi vừa rồi. Nhưng đấy chỉ là phần nổi của sự thành công của chuyến đi. Nàng nghĩ đến đêm ở khách sạn vùng sơn cước sao mà vui, mà lãng mạn thế. Đầu tiên là đại gia tài trợ chính cho chuyến đi vào gõ cửa phòng nàng.
Cửa vừa khép lại đại gia đã vồ lấy nàng như cọp vồ lợn con. Nàng phải cảnh báo bằng giọng bắt chiếc giọng quảng cáo :
- Hàng dễ bị tổn thương đề nghị thượng đế hãy nâng niu.
Đại gia cười khùng khục úp cả bộ mặt râu ria đen sì vào hai trái đào tiên của nàng.
Sau một hồi, đại gia nằm thở hổn hển. Nàng mới ra tay, nàng đè lên người đại gia, áp bộ ngực si li côn lên người đại gia mà mơn trớn. Đại gia lúc này chắc lực bất tòng tâm rồi. Ở tuổi đại gia làm được một tăng đã giỏi lắm rồi, làm sao mà tiếp được hiệp hai.
Đại gia hỏi nàng khi mặc lại quần áo:
- Em thích tiền ta hay đô la?
- Anh cứ chuyển vào tài khoản của em tiền ta cho dễ.
Nàng vừa chỉnh trang lại phụ tùng thì cửa bật mở, đại gia phó đoàn ùa vào. Lần này thì nàng thỏa mãn thực sự vì đại gia vừa trẻ vừa đẹp trai, chủ của mấy sa lon ô tô. Nàng tính nhân dịp này đổi xe...
Nàng đang nằm nghĩ miên man, nàng tính đến chuyến đi tiếp theo. Từ nay đến cuối năm còn dịp lễ trọng nào để du hành nhỉ? Mà dịp ấy thì mình sẽ đi đâu, hình của mình sẽ như thế nào trên quà tặng nhỉ.
Nàng mơ màng tính toán. Rồi nàng nghĩ đến số tiền hai đại gia sắp chuyển cho nàng mà thấy lòng rạo rực. Hai đại gia, hai khách sộp chịu chơi của nàng chắc sẽ vung tiền không tiếc tay.
Bỗng điện thoại của nàng reo lên hai tin nhắn cùng một lúc. Chắc các đại gia đã gửi tiền vào tài khoản của nàng. Đúng như vậy, nàng đọc cả hai tin nhắn đều gửi số tiền mệnh giá giống nhau: Một triệu đồng, với lời nhận xét: Hàng kém chất lượng!
Last edited by a moderator: