Tác giả: Vân Anh
Em luẩn quẩn trong trái tim vụng dại
Ngã vấp hoài trên lối quen thân
Cơn cớ chi không chịu sống an bài?
Tự vỗ sóng cho đời bình lặng
Anh chỉ đến như là tia nắng
Le lói mùa đông sau đợt mưa dầm?
Anh chỉ đến như một chiều ga xép
Khách đi tầu trú tạm qua đêm?
Tâm hồn em như một người điên
Lẫn lộn thực hư trong tình yêu đơn độc
Ôi! đời thường với bao khó nhọc
Em vượt lên ngỡ có bạn đồng hành
Một phút bên anh là lòng thanh thản
Trả ưu phiền cho cuộc sống đua chen
Thế mà anh chẳng đến cùng em
Căn phòng nhỏ bỗng hóa thành sa mạc!
Em linh cảm một điều cay đắng:
Mình đã thành cổ tích trong anh.
Em luẩn quẩn trong trái tim vụng dại
Ngã vấp hoài trên lối quen thân
Cơn cớ chi không chịu sống an bài?
Tự vỗ sóng cho đời bình lặng
Anh chỉ đến như là tia nắng
Le lói mùa đông sau đợt mưa dầm?
Anh chỉ đến như một chiều ga xép
Khách đi tầu trú tạm qua đêm?
Tâm hồn em như một người điên
Lẫn lộn thực hư trong tình yêu đơn độc
Ôi! đời thường với bao khó nhọc
Em vượt lên ngỡ có bạn đồng hành
Một phút bên anh là lòng thanh thản
Trả ưu phiền cho cuộc sống đua chen
Thế mà anh chẳng đến cùng em
Căn phòng nhỏ bỗng hóa thành sa mạc!
Em linh cảm một điều cay đắng:
Mình đã thành cổ tích trong anh.