Đào tạo giáo viên linh hoạt kiểu Mỹ

Hoài An

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
Chương trình đào tạo giáo viên linh hoạt

Theo tham luận này, ngày nay ở một số bang của Mỹ, chỉ có gần một nửa giáo viên mới vào nghề là sinh viên sư phạm tốt nghiệp từ các trường sư phạm theo kiểu truyền thống.

Sự phát triển các chương trình đào tạo giáo viên linh hoạt được nhà nước Mỹ ủng hộ, vì các chương trình này thu hút được một lực lượng đông đảo mọi thành phần xã hội tham gia hoạt động giáo dục ở nhiều loại hình cơ sở giáo dục khác nhau.

Lực lượng này bao gồm cả những người vừa tốt nghiệp đại học và quyết định dành ra một vài năm cho việc dạy học.

Những chương trình đào tạo kiểu như vậy được nhiều tổ chức khác nhau đưa ra: các trường cao đẳng cộng đồng (community college), các trường phổ thông ở địa phương, các trường đại học truyền thống, và cả các nhà kinh doanh đào tạo (for-profit providers).

Có nơi số giáo viên mới vào nghề thông qua những chương trình đào tạo kiểu như vậy có thể chiếm tới 25% tổng số giáo viên.


Những chương trình tự chọn linh hoạt khẳng định được tính ưu việt, có thể nâng số lượng giáo viên cùng lúc với việc duy trì hoặc thậm chí cải tiến chất lượng giảng dạy.


Kết quả của những nghiên cứu nghiêm túc ở Mỹ cho thấy rõ khả năng sử dụng ngôn ngữ nói và nắm được nội dung kiến thức môn học là đặc điểm quan trọng nhất của những giáo viên có chất lượng cao.

Có rất ít biểu hiện cho thấy các khóa học trong trường sư phạm có thể dẫn đến chuyển biến đáng kể trong những thành công mà người học đạt được sau này.

4 kiến nghị có ảnh hưởng đến các trường sư phạm

Từ thực tế đó, bản báo cáo của Bộ Giáo dục Mỹ trước Quốc hội về chất lượng của những chương trình giáo dục sư phạm đưa ra 4 kiến nghị có ảnh hưởng đến các trường sư phạm và những chương trình đào tạo truyền thống:

Thứ nhất: Hỗ trợ sự phát triển những mô hình mới về đào tạo giáo viên có tính chất địa phương hơn và dựa trên những chương trình linh hoạt, nhằm tạo ra những giáo viên có kỹ năng thực hành nghề đáp ứng được yêu cầu cao của các trường phổ thông ở các địa phương.

Thứ 2: Hỗ trợ sáng kiến của các tiểu bang nhằm kết thúc tình trạng độc quyền trong đào tạo giáo viên của các trường sư phạm.

Thứ 3: Giúp các tiểu bang tổ chức sắp xếp hợp lý hơn những yêu cầu về việc cấp bằng, chú trọng nhiều hơn đến khả năng sử dụng ngôn ngữ nói và nội dung kiến thức môn học, tạo ra những chuẩn mực đánh giá mới và có tính chất thử thách cao đối với thí sinh sư phạm.

Thứ 4: Khuyến khích những nỗ lực của các tiểu bang trong việc thay đổi thẩm quyền đánh giá chất lượng của giáo viên mới vào nghề, chuyển giao thẩm quyền này từ cấp quản lý nhà nước sang các hiệu trưởng trường phổ thông.

Một số Nghiên cứu ở Mỹ chỉ ra rằng các trường sư phạm và các chương trình đào tạo giáo viên truyền thống đã tỏ ra thất bại trong việc tạo ra những “sản phẩm” chất lượng cao theo yêu cầu được nêu trong Luật. Họ cho rằng các giáo viên chuyên nghiệp này thực ra chỉ sử dụng rất ít những gì họ học được trong trường sư phạm vào việc giảng dạy thực tế và như vậy quả là lãng phí.

Chính vì lẽ đó, trong thập kỷ vừa qua, những chương trình đào tạo theo kiểu truyền thống đã có những chiến lược cải cách nhằm bảo đảm mọi giáo viên đều am hiểu cặn kẽ bộ môn mà mình phụ trách, cũng như am hiểu cách học của học sinh, biết sử dụng những kỹ thuật dạy học hiện đại một cách có hiệu quả, và có thể hợp tác với đồng nghiệp trong việc tạo nên một môi trường học tập phong phú cho học sinh.

Đó là kỷ nguyên của những biến đổi to lớn trong chương trình đào tạo sư phạm của Mỹ. Những thay đổi này đã tạo ra ảnh hưởng hết sức sâu sắc đến các trường sư phạm trên toàn nước Mỹ.
Nguồn: Báo Giáo dục & Thời đại
 

Bình luận bằng Facebook

Top