Anh, nó và những vì sao....

cohonnhien

Thành viên
#1
Nó quyết định rời xa anh, một quyết định đã làm nó bao đêm trăn trở. Nó ra đi không phải vì nó hết thương anh hay vì muốn quên kỉ niệm, nhưng nó không muốn treo mình lơ lửng giữa cuộc đời khi cái khoảng cách giữa anh và nó cứ mgày một cách xa. ó xa anh, nhưng nó sẽ không tuyệt vọng, không nuối tiếc, không xót xa bởi với anh nó đã sống rất chân thành. Có thể một ngày nào đó khi nghĩ về nó anh sẽ lắc đầu mỉm cười và tự bảo " Ôi kỉ niệm trẻ con khờ dại ngày nào của tôi.". Nó tin rằng anh sẽ không đau khổ bằng ngày xưa khi nó xa anh, bởi lé một điều giờ đây anh hiểu con người nó nhiều hơn và anh hiểu vì sao nó lại xa anh. Có thể những việc nó làm đôi khi làm anh " không thể chịu đựng nổi " như lời anh từng nói với nó, nhưng từ khi quen nó anh đã chấp nhận cách sống ấy của nó rồi mà.

Nó đã có những ngày hạnh phúc được bên anh ...có lẽ cả anh và nó đã từng hạnh phúc, dù nó không biết hạnh phúc ấy có thật trọn vẹn hay không. Anh thường nói với nó: " Hạnh phúc nó giản dị như một hạt cát "...có lẽ nó cũng chỉ là một hạt cát rất mỏng manh đã từng đi qua cuộc đời của anh mà thôi.
Ngày xưa nó xa anh vì anh đã không đủ chín chắn để nó đặt niềm tin, anh cứ làm theo những lời nó nói mà không biết được rằng lời nó nói bao giờ cũng trái ngươc với lòng. Bây giờ nó xa anh cũng vì lẽ đó...vì anh không biết anh thuộc về ai. Anh yêu nó trong những kỉ niệm quả quá khứ, anh không muốn mất nó... Anh đã yêu nó và sẽ mãi yêu nó dù anh biết anh và nó sẽ chẳng bao giờ là của nhau trên quãng đời còn lại. Còn nó, nó vẫn không dám chắc rằng tình yêu anh có là thật sự, nhưng nó tinlà anh đã không lừa dối nó. Làm sao anh nỡ lừa dối một con bé yếu đuối như nó,mặc dù bề ngoài lúc nào cũng tỏ ra bất cần, phải không anh ?

Bạn nó nói: " Đàn ông vốn dĩ tham lam ", nhưng nó không tin anh là người như thế. Anh có nỗi niềm riêng của mình mà không ai khác có thể hiểu được, kể cả nó...cho dù anh vẫn nói nó quá hiểu anh. Đôi lúc nó vẫn thường tự hỏi: " Vì sao anh yêu nó trong khi trái tim anh đã thuộc về người khác? " Nó không sao lý giải được điều này...còn anh cứ lặng im. Sao anh lại làm vậy với nó hả anh ??

Những bài thơ nó viết cho anh dày đặc những trang Nhật kí, nó viết khi kỉ niệm chợt ùa về....nhưng giờ đây những kỉ niệm ấy không xoáy trong lồng ngực nó nữa . Nó ra đi khỏi cuộc đời anh cũng thật nhẹ nhàng và bình dị như ngày xưa nó đến với anh ....mặc dù chưa bao giờ nó thốt lên được 3 tiếng " Em yêu anh". Làm sao nó có thể thốt lên 3 từ ấy được khi mà nó biết trái tim anh không hoàn toàn thuộc về nó. Trên đời này nó có thể chia sẻ được với rất nhiều người về mọi thứ, nhưng trong tình yêu thì nó xé không làm vậy. Hoặc là nó đấu tranh đến cùng để bảo vệ tình yêu, hoặc là nó ra đi.

Kỉ niệm cuộn tròn theo những mảnh thời gian, kỉ niệm là những đêm hoa sữa mùa thu, là những lần cùng anh tới lớp, là những bài thơ chuyền tay nhau, là từng câu nói, là những giận hờn tuổi trẻ, là những giọt nước mắt âm thầm ...và tiễng cười nghẹn trên môi trong ngày chia tay. Nó biết những kỉ niệm ấy sẽ luôn sống mãi trong anh, bởi đó là những dư cảm đầu đời mà anh và nó đã cùng nhau trải qua...nó sẽ không bao giờ vỡ tung ra thành trăm nghìn mảnh vụn...

Đêm nay trên bầu trời lại xuất hiện đầy những vì sao, nó nhìn lên vùng trời sâu thẳm mà chợt nghĩ về anh. Lời anh viết cho nó hôm nào vẫn còn mãi đâu đây: " Có khi nào buồn em hãy nhìn lên những vì sao, khi đó mỗi ông sao sẽ là những người bạn của em. Nó sẽ tiếp cho em thêm niềm tin và nghị lực để vượt qua những nỗi cô đơn ".
Nó mỉm cười ừ nhẹ mà hai dòng nước mắt lăn dài trên má. Nó khóc không phải vì nỗi đau tình yêu, mà bởi vì nó chợt nhận ra rằng từ bây giờ nó sẽ không là cô bé của anh nữa....

Chẳng thể nào bước tiếp được cùng nhau
Trên con đường ngày xưa ta bỏ dở
Xa nhau rồi có khi nào anh nhớ
Kỉ niệm năm nào ta đã có bên nhau??

Chẳng bao giờ em đến với anh đâu
Không phải vì tình yêu em cạn kiệt
Không phải vì nghìn trùng ta xa cách
Mà bởi vi..anh chẳng của riêng em.

Chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu
Bao dấu hỏi lặng im như chờ đợi
Trái tim em dẫu có tàn là thế
Khát vọng nào có lấp nỗi những đau thương?

Mùa thu lại về trong xác lá anh ơi
Một mình em bơ vơ trên biển lá
Một mình em với nỗi buồn lầm lũi
Khi em xa anh..em đã quá xa rồi.

Xứ lạ một chiều mưa....10/2006
H.A
 

Bình luận bằng Facebook

Top