thơ hài

manhdien012

Thành viên
#1
Mỗi mùa thu trước mỗi hoàng hôn
Theo em đi suốt mấy đoạn đường
Honda hổng có chỉ xế đạp
Lên dốc mồ hôi chảy thấy thương

Ngày ấy em yêu rất lạnh lùng
Nhìn tôi , tôi sợ ngó lung tung
Có lần xém té vào nồi bún
Thiên hạ nhìn xem tưởng tôi.....khùng

Người ấy hay thường đọc thơ tôi
Và chê chữ xấu giống gà bơi
Thơ gì cóc nhái thật lãng xẹt
Tôi lì nên cũng chỉ làm ngơ

Thuở mới biết yêu nên rất liều
Đường xa trưa nắng có bao nhiêu
Em đi gắn máy tôi xế đạp
Nhưng vẫn theo sau mỗi buổi chiều

Nghèo mà bày đặt hay làm sang
Mời em xuống phố đi ăn hàng
Em không khách sáo tôi cháy túi
Ăn chi lắm thế hỡi cô nàng

Lần đầu hò hẹn hai đứa thôi
Ngồi gần em bảo có mùi hôi
Đưa tay sờ nhẹ lên mái tóc
Sực nhớ mấy hôm quên tắm rồi

Yêu em nên mãi cứ làm thơ
Mặc dầu biết lắm "dở" thì thôi
Nhưng đó tất cả là tình ý
Ước nguyện cùng em sống trọn đời

Từ ấy thu rồi thu lại thu
Nhiều người luôn nói là tôi ngu
Vì em chằn lửa lại mập ú
Chắc là lúc ấy mắt tôi .....mù

Buồn quá trắng tay thân lại nghèo
Nên thường ở nhà nằm chèo queo
Có yêu tôi không sao hổng nói
Đừng để sớm chiều tôi mãi theo

Một tối ngày kia giữa mùa đông
Em cho tôi được leo vô phòng
Cầm lấy tay nhau tôi mừng lắm
Mộng ước ban đầu đã đạt xong

Thế rồi một kiếp "bị" làm chồng
Em đì mùa hạ sang mùa đông
Nếu biết tinh yêu là như thế
Độc thân ngày ấy sướng hơn không
_________________
Bình Tĩnh Tự Tin Không Cay Cú
Âm Thầm Chịu Đựng Trả Thù Sau
 

Bình luận bằng Facebook

Top