Tản mạn phố núi

#1
(Viết cho ngày mèo bên voi ở Đà Lạt)
Phố núi lạnh-phố núi không anh
Con dốc dài chiều mình em thả bước
Người cứ đi-chẳng thể nào giữ được
Phố núi buồn-phố núi chỉ mình em...

Kỉ niệm naò chưa nhớ đã vội quên
Dã quì vẫn rực vàng con phố nhỏ
Đồi thông xanh vẫn rì raò trong gió
Chỉ khác rằng phố núi lạnh vắng anh

Căn phòng nhỏ-hạnh phúc quá mong manh
Nơi mình em đêm từng đêm khắc khoải
Đêm từng đêm vẫn mình em ngóng đợi
Bước chân người trên gác nhỏ thân quen

Phố núi buồn-phố núi bỗng rộng thênh
Em ngược dốc về phía anh...xa lắm...
Kí ức cũ vẫn một miền xanh thẳm
Hoàng hôn buồn có ấm áp không anh?
Cohonnhien
 

Bình luận bằng Facebook

Top