Quảng Trị

lehoa012

Điều hành viên
Thành viên BQT
#1
Sáng tác: lehoa012

Quảng Trị đẹp lắm làng quê,
Đông Hà, Triệu Thượng rồi về Triệu Phong.
Vườn cây xanh thắm sáng trong,
Thấy răng nhớ lắm, nhớ mong não nề.
Khi đó chơi bời mải mê,
Say xưa giờ giấc biết về khi mô.

Quảng Trị vàng nắng vườn ngô,
Xanh xanh vạt lúa nở rộ mênh mông.
Biển mặn xanh sóng cong cong,
Bưởi ngọt, ổi chín ngấm lòng si mê.
Con đường mát rượi hàng tre,
Thấp thoáng nghe có tiếng mẹ ru con.

Quảng Trị con người sắt son,
Bốn mùa lặn lội hắt hon một mình.
Thuở xưa khi còn chiến chinh,
Quảng Trị quyết chiến ân tình vì nhau.
Qua đi biết bao buồn đau,
Song cùng ngồi lại bắc cầu nồng say.

Quảng Trị dữ lắm ăn cay,
Ít chi có tiếng đó đây trong vùng.
Và người cũng rất thủy chung,
Những cô con gái ngọt cùng tình yêu.
Quảng Trị cũng có thương yêu,
Từ lòng trai tráng đăm chiêu rụt rè.

Lòng khách được người san sẻ,
Vui chung mái ấm cùng khoe nơi mình.
Ra về lòng cứ đinh ninh,
Ngó nghiêng ngó dọc tiếc mình chia tay.
Rứa rồi người ở, người quay,
Mai ni người chớ có hay quên người.
Mãi nhớ miền trung thắm tươi,
Miền trung Quảng Trị lò sưởi tim ta.

 

xo0ti0ox

Thành viên
#2
h0k ngờ là thàng ban tôi sáng tác thơ hay đến vậy ^__^
bài thơ rât hay .......................
 

p3ti_kool

Điều hành viên
Thành viên BQT
#3
Bài thơ của lehoa đáng được tuyên dương lắm. Chắc hẳn lehoa luôn ấp ủ 1 nỗi nhớ mong quê hương rất lớn lao. Hi vọng rằng lehoa sẽ sử dụng từ ngữ điêu luyện hơn nữa để có những áng thơ bất hủ. :D
 

Bình luận bằng Facebook

Top